Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 132 :

Ngày đăng: 13:30 30/04/20


Thẩm Thất cũng không tự ý thức được rằng, vừa rồi, cô đã dạo qua một vòng quanh Quỷ Môn Quan.



Phùng Mạn Luân đột nhiên mềm lòng.



Phùng Mạn Luân ngồi dựa vào chiếc ghế lái phụ, hắn cũng không thể hiểu nổi chính mình.



Giam lỏng Thẩm Thất là một trong những kế hoạch của hắn.



Chỉ cần khống chế được Thẩm Thất thì Hạ Nhật Ninh sẽ lộ ra nhược điểm, lúc đó hắn ta muốn gây khó dễ thế nào thì làm.



Nhưng chỉ trong một khắc đó, hắn lại mềm lòng như gặp quỷ vậy.



Phùng Mạn Luân hơi hơi liếc mắt, Thẩm Thất đang chăm chú nhìn hướng dẫn lái xe, hoàn toàn không đề phòng Phùng Mạn Luân.



Thẩm Thất vừa lái xe vừa dỗ dành Phùng Mạn Luân: “Anh đừng sốt ruột, một lát nữa là đến nhà rồi!”



Phùng Mạn Luân thấy vẻ mặt nghiêm túc của Thẩm Thất thì ánh mắt hắn ta đột nhiên trở nên là lạ, hắn ta hỏi: “Thẩm Thất, em chưa bao giờ nghi ngờ người khác à?”



Gương mặt Thẩm Thất mờ mịt: “Hả? Nghi ngờ cái gì?”



Phùng Mạn Luân đột nhiên rất muốn cười lên!



Trên thế giới này mà vẫn còn kiểu phụ nữ ngốc nghếch đến đáng yêu như thế này cơ à!



Cô chưa bao giờ đề phòng người lạ ư?



Hay là, bởi vì hắn ta và cô đã tiếp xúc với nhau mấy lần nên cô mới tin tưởng hắn ta như vậy?



Người phụ nữ này, đúng là khiến cho người khác... tức giận mà!



Tức giận? Vì sao hắn ta lại phải tức giận chứ?



Cô không đề phòng hắn ta như thế chẳng phải là chuyện tốt hay sao?



Tại sao hắn ta lại phải tức giận vì sự ngốc nghếch của cô?



Phùng Mạn Luân đột nhiên không lên tiếng.



Dường như hắn phát hiện ra một điều rất đáng sợ.



Hắn dường như không thể nhẫn tâm ra tay với Thẩm Thất rồi!



Chết tiệt!



Cuối cùng thì Thẩm Thất cũng đưa Phùng Mạn Luân về đến nhà.



Phùng Mạn Luân và Hạ Nhật Ninh rất giống nhau, bọn họ không ở trong nhà của gia đình mình mà ở bên ngoài.



Chỗ ở của Phùng Mạn Luân nằm trong một khu biệt thự quý tộc.



Căn biệt thự của hắn là lớn và xa hoa nhất trong khu.



Thẩm Thất nhanh chóng tìm được.



Vừa xuống xe, lập tức có người đến đỡ lấy Phùng Mạn Luân.
Tiểu Thất, Tiểu Thất...



Hạ Nhật Ninh ném mạnh chiếc điện thoại trong tay xuống sàn nhà, đôi mắt phượng hiện lên sự tức giận, từng luồng từng luồng sát ý!



“Phùng Mạn Luân, là anh bắt tôi ra tay! Đừng có trách tôi không nể tình chúng ta cùng nhau lớn lên! Anh dám ra tay với Tiểu Thất như thế, vậy thì hãy chuẩn bị sẵn sàng để gánh chịu lửa giận của tôi đi!” Hạ Nhật Ninh nghiến răng một lúc, đôi mắt hắn rất lạnh lẽo, hắn nhìn về phía của Tiểu Xuân: “Đẩy nhanh tốc độ lên! Tôi muốn bắt hắn hiện nguyên hình!”



“Vâng thưa tổng giám đốc.” Tiểu Xuân nhìn thoáng qua Hạ Nhật Ninh rồi lui xuống.



Hạ Nhật Ninh đã không còn buồn ngủ nữa, cho nên hắn nhất quyết không ngủ.



Hắn lấy video lúc thẩm vấn Thẩm Cương ra, định xem lại thật kỹ một lần nữa.



Lúc Thẩm Cương buột miệng gọi Thẩm Thất là Lâm tiểu thư thì ngón tay của hắn bỗng nhiên dừng lại!



Chờ đã!



Thì ra Tiểu Thất họ Lâm?



Lúc thẩm vấn lúc đó, hắn chỉ lo Thẩm Thất đau lòng cho nên hắn không nghe lọt tai một câu nào mà Thẩm Cương nói, hắn hoàn toàn bỏ qua tiếng gọi này của Thẩm Cương.



Hắn nhớ rõ rằng, tiểu thiên sứ cũng họ Lâm!



Lâm Thất, Lâm Khê...



Đôi mắt phượng của Hạ Nhật Ninh trợn to lên trong chớp mắt!



Hình như, hắn nắm bắt được cái gì đó...



Hạ Nhật Ninh không hề do dự mà lập tức gọi điện thoại cho Tiểu Đông: “Giúp tôi điều tra mấy người này, Lâm Vũ Tường, Thẩm Tử Dao! Tôi muốn có được tất cả thông tin của bọn họ, toàn bộ!”



Từ trước đến giờ Tiểu Đông chưa bao giờ thấy Tổng giám đốc vội vàng như vậy, dường như hắn mất đi vẻ bình tĩnh trong nháy mắt, cũng mất luôn cả khí phách phóng khoáng, mạnh mẽ chỉ điểm giang sơn trước mặt các đối thủ cạnh tranh khác!



Lúc này Tổng giám đốc lại hốt hoảng như một đứa trẻ vậy.



Cúp điện thoại xong, Hạ Nhật Ninh cảm thấy ngón tay của hắn đều đang run lên.



Thời điểm nhìn thấy Thẩm Thất lần đầu tiên, hắn đã cảm thấy không đúng lắm rồi.



Hắn chưa bao giờ gần nữ sắc.



Nhưng mà lại phá lệ với Thẩm Thất.



Hắn không khỏi cảm thấy rất gần gũi với Tiểu Thất, một kiểu gần gũi vô lý.



Nếu như chuyện cuả Lâm Khê là một âm mưu.



Vậy thì Tiểu Thất thì sao?



Tiểu Thất của hắn có phải là một sự trùng hợp rõ ràng không?



Hạ Nhật Ninh chưa bao giờ mong đợi một chuyện gì như thế.



Hắn không đợi được nữa, hắn muốn lập tức tìm Tiểu Thất để hỏi cô rằng, cô có nhớ rằng lúc nhỏ có một cậu bé đã ước định cùng cô không?