Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 136 :

Ngày đăng: 13:30 30/04/20


Thẩm Thất lau nhẹ mồ hôi: “ơ... Nhà em cũng thế.”



“Thật trùng hợp.” Thẩm Ngũ vẫn bộ dạng tươi cười.



Chắc vì đều là bộ phận thương mại nên ai cũng có vẻ mặt tươi cười như thế?



Không quan tâm là nói gì anh ấy vẫn cứ tươi cười.



Thẩm Thất bức tóc, không biết nên nói gì với đối phương.



Cứ cảm giác người trước mặt mình, thân thiện đến mức không nỡ từ chối.



“Anh có đứa em gái, đáng tiếc không tìm thấy. Nếu như nó trưởng thành thì chắc giờ cũng lớn khoảng như em.” Thẩm Ngũ đột nhiên khẳng khái nói: “Gia đình bọn anh chỉ có mỗi đứa em gái này.”



Thẩm Thất nháy mắt nói: “ờm, em có một người anh...”



Đúng lúc này, Hạ Nhật Ninh cầm theo ly rượu đi qua: “Trợ lý Thẩm, thì ra anh trốn ở đây. Tiểu Thất? Hai người quen biết nhau sao?”



“Tiểu Thất? Thì ra biệt danh em là Tiểu Thất sao?” Ánh mắt Thẩm Ngũ léo sáng.



Thẩm Thất cười ngại ngùng: “Đúng thế, bởi vì em đứng thứ bảy trong gia đình, nên biệt danh là Tiểu Thất”.



“Biệt danh của anh là Tiểu Ngũ.” Ánh mắt Thẩm Ngũ sáng rực nhìn chầm chầm Thẩm Thất: “Chúng ta thật có duyên.’



Hạ Nhật Ninh đột nhiên thấy bực mình!



Tại sao mọi người đều có biệt danh dễ thương thế kia, hơn nữa còn rất ấm cúng nữa chứ.



Đúng thế, tuy Tiểu Thất Tiểu Ngũ nghe thì có vẽ đặt tên một cách tùy ý, nhưng từ khi có cô vợ gọi là Tiểu Thất, thì hắn ta cảm thấy các chữ số khá là hay!



Khiến hắn ta bực nhất là, trợ lý Thẩm này, sao lại trùng hợp cũng họ Thẩm thế?



Huh? Họ Thẩm?



Đợi đã!



Không trùng hợp đến thế chứ?



Hạ Nhật Ninh đột nhiên chú ý đến, hạ thấp giọng tiến gần nói với Thẩm Ngũ: “nhà họ Thẩm của trợ lý Thẩm, có phải có một nhà văn kiêm họa sĩ rất nổi tiếng, tên là Thẩm Tử Dao?”



Thẩm Ngũ đột nhiên thay đổi sắc mặt!



Biểu cảm vốn dĩ cười híp mắt, đột nhiên thay đổi, quay đầu lại nhìn một cách không cảm xúc: “làm sao anh biết?”



Trong lòng Hạ Nhật Ninh liền rõ ràng mọi chuyện!



“Sau khi yến tiệc kết thúc, có bất ngờ dành cho anh”. Hạ Nhật Ninh khẽ cười nhẹ, sau đó ngẩng đầu nhìn Thẩm Thất vẫn đang trong trạng thái mơ màng, tiếp tục nói với Thẩm Ngũ: “bây giờ không thích hợp.”



Thẩm Ngũ nhìn Hạ Nhật Ninh với ánh mắt sâu xa.




Gia đình nhà chú bác đều là con trai, chỉ có nhà cô cho ra một đứa con gái.



Đáng tiếc là...



Lúc đó xảy ra sự việc kia, sau khi cô sinh con xong liền bỏ nhà ra đi, cho đến nay không có tin tức gì.



Còn dượng thì lại cưới thêm vợ mới, điều này hoàn toàn chọc giận nhà họ Thẩm, dượng đem theo hai đứa con bỏ đi qua xứ người, từ đó về sau không có liên lạc gì thêm nữa.



Sau này khi mà người nhà họ Thẩm muốn đi tìm về hai đứa trẻ, thì nghe tin dượng đã qua đời, hai đứa trẻ không biết bị mẹ kế đem đi đâu.



Biển người mênh mông, muốn tìm hai đứa trẻ, chẳng khác gì mò kim đáy biển.



Khi mà người nhà họ Thẩm muốn từ bỏ ý nghĩ này, thì ông trời lại có sự an bày như thế này đây!



Ông trời lại một lần nữa đưa em về!



Thẩm thất cả người kinh ngạc!



Cô ấy muôn vàng không nghĩ đến, bản thân có thể gặp được anh họ bên nhà cậu!



Đây nên nói là may mắn đến nhường nào, mới có thể gặp nhau ở đây!



“Anh năm...” Thẩm Thất như trong mơ vậy: “Anh thật sự là anh họ của em?”



Thẩm Ngũ gật đầu: “Em gái ngoan, anh đến đón em về! Chúng ta về nào! Nhà họ Thẩm luôn là nhà của em!”



Khóe mắt Thẩm Thất ướt đẫm, đột nhiên không biết nên nói gì.



Vốn dĩ cứ nghĩ rằng mình trên thế giới này, ngoài anh hai ra, thì không còn người thân nào nữa.



Nhưng mà ông trời thật biết trêu người.



Đúng lúc quay người lại có thêm một người anh, lại cho mình thêm một gia đình.



Tất cả cứ như là mơ vậy.



Hạ Nhật Ninh cầm theo ly rượu đưa cho Thẩm Ngũ và Thẩm Thất: “Người nhà trùng phùng là việc đáng vui và ăn mừng. Cụng ly, vì sự trùng phùng, vì sự đoàn tụ của hai người.”



Thẩm Thất và Thẩm Ngũ nhận lấy ly rượu, khẽ chạm, một hơi uống cạn.



Tối hôm đó, Thẩm Ngũ ở lại trong phòng khách của trang viên Cảnh Hoa.



Thẩm Ngũ cả đêm xúc động đến không ngủ được, chỉ tính những cuộc gọi từ nhà gọi đến cũng đã mấy cuộc, ai nấy đều hỏi thăm tình hình của Thẩm Thất.



Thẩm Thất cũng ngủ không được.



Bất cứ ai, đột nhiên có thêm một người anh họ, thì chắc ai cũng sẽ mất ngủ cả?