Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 1417 :

Ngày đăng: 13:48 30/04/20


Thẩm Mạch hoang mang nhìn Thẩm Viễn: "Hả?"



Thẩm Viễn thở dài, nhấc tay xoa gáy Thẩm Mạch: "Sao nhà mình lại có đứa em gái ngốc nghếch như thế này cơ chứ!"



Thẩm Mạch không vui hất tay Thẩm Viễn, nói: "Anh còn dám bắt nạt em, em đi mách chị!"



Thẩm Viễn cười he he: "Không dám không dám. Thôi ăn đi ăn đi, Nào, ăn nhiều vào, bồi bổ IQ."



"Anh còn dám nói!". Thẩm Mạch giận dữ bĩu môi.



"Được rồi được rồi, không nói, không nói nữa, ăn cháo đi". Thẩm Viễn vội đưa bát cháo của mình cho Thẩm Mạch.



"Lại định làm gì?". Thẩm Mạch nghi ngờ nhìn anh.



"Đống hồ dán trong đầu em, không kém gì bát cháo này". Thẩm Viễn độc miệng đáp.



"Anh muốn ăn đòn hả!". Thẩm Mạch gào lên đánh về phía Thẩm Viễn.



Thẩm Viễn vừa chịu đánh, vừa phải dỗ em gái: "Vâng vâng, anh muốn ăn đòn, muốn ăn đòn, á nhẹ thôi, nào, ăn no lại đánh! Vậy mới có sức được!"



Farina cách đó không xa nói với Thẩm Tùng Tý: "Thẩm Viễn và Thẩm Mạch tình cảm tốt thật."



"Đúng vậy, hai anh em họ từ nhỏ đã chí chóe với nhau như vậy. Thẩm Viễn chỉ hơi độc miệng, thích nhất là chọc Tiểu Mạch. Thực ra cậu ta cũng rất thương em gái, không chịu nổi việc em gái bị người khác bắt nạt. Bạn cùng bàn Tiểu Mạch vẫn hay săn đón con bé, Tiểu Viễn theo dõi tên đó sát sao, chỉ sợ tên đó làm tổn thương Tiểu Mạch". Thẩm Tùng Tý cười nói: "Mấy đời nhà họ Thẩm đều hiếm con gái. Đời cha tôi, chỉ có cô tôi có một con gái. Đời ông tôi, cũng chỉ có một bà bác. Đến đời tôi... Haiz, Tiểu Mạch vẫn là độc nhất. Vì vậy Tiểu Mạch là bảo bối của tất cả chúng tôi."



"Thật khiến người ta ngưỡng mộ mà."



"Vì vậy Thẩm Viễn sẽ lo lắng, đây là lẽ đương nhiên. Con trai trong nhà tôi, ngay từ nhỏ đã mang sứ mệnh phải bảo vệ các cô gái trong nhà. Chị cả vì quá mạnh mẽ, nên không cần bảo vệ, thế nên chúng tôi chỉ có thể tập trung bảo vệ Tiểu Mạch thôi!". Thẩm Tùng Tý cười hì hì nói.



Farina bỗng quay sang nhìn Thẩm Tùng Tý, nhìn đến mức làm Thẩm Tùng Tý chột dạ: "Sao cậu lại nhìn tôi như vậy?"



"Đến khi nào cậu mới lo lắng cho tôi như Thẩm Viễn lo lắng cho Thẩm Mạch đây?". Farina nhìn Thẩm Tùng Tý chăm chú, mở miệng nói.



Thẩm Tùng Tý giật thót.
Thẩm Túng Tý đứng bật dậy, định đi tìm cái tên đưa thư tình khốn kiếp tỉnh sổ.



Nhưng nghĩ lại, cậu không thể kích động như vậy được, thế là đảo mắt, gấp bức thư về hình dạng ban đầu, trả về chỗ cũ.



Lát sau, Farina và Vy Vy cùng nhau về lớp.



Farina thấy bức thư trên bàn đã bị động tới, biết ngay là Thẩm Tùng Tý đọc rồi.



Farina giả vờ không biết, mở bức thư ra, sau đó lặng lẽ cất vào cặp, không nói gì.



Thẩm Tùng Tý thấy Farina bình tĩnh như vậy, bản thân càng sốt ruột, không kìm được hỏi: "Tối này..."



"À, tối nay tôi có việc". Farina trả lời ngay.



Mặt Thẩm Tùng Tý lập tức tái mét!



Cái gọi là có việc, là gặp cái người theo đuổi kia sao?



Hừ! Hừ!



Farina làm bộ làm tịch nói: "Tối nay chắc tôi sẽ về hơi muộn."



"Biết rồi!". Thẩm Tùng Tý tức rồi!



Cậu ngoảnh mặt, không thèm để ý đến Farina.



Vy Vy nhẹ nhàng quay xuống, giơ ngón cái với Farina, ý bảo cô tiếp tục cố gắng!



Chiêu này quả nhiên hữu dụng!



Hạ Thẩm Châu nhìn mấy người họ, lắc lắc đầu, hai người này cũng phiền phức thật! Xem ra hai đôi này không có đôi nào dễ dàng cả!