Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 143 :

Ngày đăng: 13:30 30/04/20


Lời của Thẩm Thất khiến cho mọi người ở đây đều mỉm cười.



Cơm nước xong xuôi, Thẩm Thất cùng Hạ Nhật Ninh tản bộ nhẹ nhàng ở khu vực xung quanh, tiêu hóa thức ăn một chút.



Lúc này, có mấy đứa trẻ đang cầm bóng bay phát sáng chạy tới chạy lui.



Dưới ánh đèn mờ ảo, những đồ vật nhỏ đó thật sự quá đáng yêu.



Hạ Nhật Ninh thấy Thẩm Thất nhìn chằm chằm vào mấy quả bóng đó, hắn mỉm cười nói với Thẩm Thất: “Chờ tôi một chút!”



Thẩm Thất chưa kịp lấy lại tinh thần, Hạ Nhật Ninh đã chạy về phía mấy đứa trẻ con kia.



Hạ Nhật Ninh ngồi xổm xuống, nói với mấy đứa trẻ: “Bên kia có một chị gái rất thích bóng bay của các em, anh có thể mua lại tặng cho chị ấy không?”



Mấy đứa trẻ đồng thời quay đầu nhìn Thẩm Thất.



Một đứa trẻ nói với Hạ Nhật Ninh: “Anh đẹp trai như vậy, bóng bay này tặng luôn cho anh đó!”



Hạ Nhật Ninh cười ha ha một tiếng, ôm hôn đứa trẻ dẻo miệng: “Vậy anh phải cảm ơn em rồi!”



Mấy đứa trẻ còn lại thấy vậy, vô cùng hâm mộ: “Em cũng muốn, em cũng muốn!”



Sau đó Hạ Nhật Ninh lần lượt ôm hôn mấy đứa trẻ kia, cả đám đều đưa bóng bay trong tay cho Hạ Nhật Ninh.



Thẩm Thất đứng ở một bên, dở khóc dở cười.



“Ồ, Hạ tổng có tiền như vậy lại cam lòng dùng mấy cái hôn để đổi lấy bóng bay sao?” Thẩm Thất cố ý châm chọc.



“Đúng vậy. Nụ hôn này của tôi rất đáng tiền, đó là giá mua hàng của tôi. Bây giờ em hôn tôi một cái, tôi liền cho em một quả bóng bay. Cái này gọi là giá bán!” Hạ Nhật Ninh mặt dày trả lời: “Bởi vì nụ hôn của em đáng tiền hơn, cho nên cái này gọi là kiếm lãi trung gian chênh lệch giá!”



Thẩm Thất suýt nữa bật cười.



Đúng là ba câu đã lại bộc lộ bản chất rồi!



Hạ Nhật Ninh mặt dày chỉ tay vào mặt mình: “Hôn ở đây một cái!”



Thẩm Thất bị trêu đến đỏ bừng mặt: “Đừng làm loạn!”



Hạ Nhật Ninh lắc lắc bóng bay trong tay: “Có lãi mà, một nụ hôn đổi một quả bóng bay!”



Thẩm Thất nhìn gương mặt anh tuấn của Hạ Nhật Ninh dưới ánh đèn đường, trong lòng có chút rung động.



Cô nhón chân lên, khẽ hôn lên gương mặt Hạ Nhật Ninh.



Hạ Nhật Ninh hớn hở đưa một quả bóng bay cho Thẩm Thất.



Sau đó chỉ một bên khác: “Ở đây hôn một cái!”



Thẩm Thất đỏ mặt, nhón chân lên lần nữa, để lại một dấu son môi.



Hạ Nhật Ninh hài lòng rút thêm một quả bóng.
Ngọn núi này không cao, chỉ khoảng hai trăm mét.



Nhưng ba người đi rất chậm, mất khoảng nửa giờ mới leo lên tới nơi.



Thẩm Thất thành kính quỳ xuống, cung kính dập đầu trước mặt tượng phật.



Hạ Nhật Ninh đưa hương nhang đã đốt cho Thẩm Thất, Thẩm Thất nhẹ nhàng nhắm hai mắt lại, trong lòng cầu nguyện: “Hi vọng phật tổ phù hộ cho ba con trên trời có linh được yên nghỉ, hi vọng mẹ con mọi chuyện đều bình an, hi vọng anh trai sớm ngày khôi phục.”



Dáng vẻ thành kính của Thẩm Thất, khiến Hạ Nhật Ninh nhìn thấy mà đau lòng.



Mỗi tượng phật trong chùa đều được Thẩm Thất nghiêm túc quỳ bái một lần.



Sau cùng, cô chầm chậm bỏ tiền của mình bỏ vào hòm công đức, rồi mới phiền muộn rời đi.



Sau đó, trên đường đi còn gặp thêm vài ngôi chùa, Thẩm Thất cũng đi vào cúng bái.



Nhìn thấy Thẩm Thất nghiêm túc như vậy, Thẩm Ngũ và Hạ Nhật Ninh cũng theo vào cúng bái.



Liên tiếp ba ngày, cuối cùng cũng đi vào trong núi.



Trước khi lên núi, mọi người đã chuẩn bị đầy đủ đồ đạc, nước và xăng dầu cũng chuẩn bị đầy đủ.



Thẩm Thất cũng cầm hoa quả tươi và đồ ăn bỏ vào tủ lạnh.



Sau khi mua đồ xong, Thẩm Thất ngẩng đầu nhìn sắc trời một chút rồi nói: “Em luôn cảm thấy mấy ngày này sẽ có mưa.”



Thẩm Ngũ đứng bên cạnh Thẩm Thất, ngẩng đầu nhìn sắc trời nói: “Nghe nói sau cơn mưa, ở đây sẽ mọc lên một loại nấm rất ngon, nấu canh rất tuyệt.”



“Anh chỉ biết ăn thôi!” Thẩm Thất lườm hắn một cái: “Khó trách ngày nào cũng bắt mợ năm phải nấu canh...”



“Ha ha! Khi em được uống canh mẹ anh nấu, nhất định em sẽ không nói như vậy nữa!” Thẩm Ngũ cố ý xoa đầu Thẩm Thất, một đầu tóc đen gọn gàng trong nháy mắt bị xoa thành ổ gà.



Thẩm Thất tức giận chạy ra bên ngoài, vừa đúng lúc thấy Hạ Nhật Ninh đi tới, cô kêu lên: “Hạ Nhật Ninh, có người bắt nạt vợ anh!”



Hạ Nhật Ninh lập tức cười gian xảo, bẻ cổ tay: “Nào, tới đây, chúng ta so tài một chút!”



Một giây sau, đến lượt Thẩm Ngũ kêu thảm thiết.



Thẩm Thất không đành lòng nhìn tiếp.



Thật sự quá thảm!



Từ nhỏ Hạ Nhật Ninh đã bị người mẹ sát thủ và người ba lính đánh thuê huấn luyện, kĩ thuật vật lộn và kĩ thuật chiến đấu của hắn đều là hàng thật giá thật.



Mọi người náo loạn một lúc, trên trời vang lên một tiếng sấm, đúng là trời sắp mưa rồi!



Mọi người nhao nhao lên xe, tiếp tục lên đường.



Xe rẽ vào khúc cua của đường cái không bao lâu thì trời lập tức mưa xối xả.