Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 149 :

Ngày đăng: 13:30 30/04/20


Thẩm Thất không nhịn được mà đỏ mặt lên, hung hăng lườm hắn một cái: “Lại nói bậy rồi.”



Khoảng thời gian hạnh phúc này dường như đã làm cho Thẩm Thất quên hết những lo lắng trong lòng.



Có lẽ là do tình yêu quá mức hạnh phúc và ngọt ngào trước mắt.



Thẩm Thất từng gần như bị sự lo lắng xâm chiếm đáy lòng, nên cô rất trân trọng sự tốt đẹp trước mắt.



Cô thừa nhận rằng, cô thích cuộc sống bây giờ.



Cho dù đây chỉ là một cảnh trong mơ thì cũng hãy để giấc mơ này kéo dài lâu thêm một chút!



Hạ Nhật Ninh dẫn theo Thẩm Thất, long trọng bước vào bên trong.



Đây là một phú thương có tiếng ở vùng này, hắn ta tổ chức một bước tiệc nhân dịp sinh nhật con gái.



Theo lý thuyết thì loại gặp gỡ ở cấp bậc này hoàn toàn không thể mời được người như Hạ Nhật Ninh.



Nhưng Hạ Nhật Ninh chủ động muốn đến thì ai dám không gửi thư mời chứ?



Nghe nói tổng giám đốc của tập đoàn Hạ Thị nổi danh khắp thiên hạ - Hạ Nhật Ninh, dắt theo phu nhân đến dự tiệc, những người vốn xem thường việc tham gia bữa tiệc này cũng nhộn nhịp đến xin thư mời.



Trong khoảng thời gian ngắn mà giấy mời trở nên quý đến mức không gì sánh kịp.



Thẩm Thất chỉ biết bữa tiệc hôm nay là tiệc sinh nhật, cho nên kiểu trang điểm của cô cũng là kiểu cao quý thanh nhã để tham gia tiệc sinh nhật chính thống.



Nhưng cô hoàn toàn không biết đây là một bữa tiệc sinh nhật không phải tổ chức cho một người trưởng thành mà là tổ chức cho một đứa bé 5 tuổi!



Cho nên, trang phục của Hạ Nhật Ninh và Thẩm Thất quá nghiêm túc rồi!



Hạ Nhật Ninh là cố ý còn Thẩm Thất là... bị lừa!



Thẩm Thất nhìn thấy mọi người xung quanh đều mặc quần áo rất bình thường, chỉ có cô và Hạ Nhật Ninh mặc lễ phục vô cùng nghiêm túc, nên cô biết là mình bị lừa rồi!



A! Muốn điên lên quá!



Hạ Nhật Ninh và Thẩm Thất vừa xuất hiện thì lập tức thu hút vô số sự chú ý.



Kể cả chủ nhân của bữa tiệc cũng cười cứng nhắc: “Tổng giám đốc Hạ, nhị thiếu phu nhân, chào mừng hai vị!”



Hạ Nhật Ninh và Thẩm Thất mỉm cười gật đầu: “Tôi vừa mới đến đây thì nghe nói hôm nay là sinh nhật tròn năm tuổi của quý thiên kim, vì tới vội nên cũng không chuẩn bị được món quà gì. Chỉ có một chiếc xe thể thao Lotus xem như là quà sinh nhật mà thôi!”



Tiểu Xuân ngay lập tức bước lên một bước, hắn ta đưa chìa khóa cho chủ nhân của bữa tiệc.



Những người xung quanh đều run rẩy.



Xe thể thao Lotus...



Tặng cho người trưởng thành một chiếc xe thể thao đã là món quà lớn rồi.
Lời vừa dứt thì Phùng Mạn Luân phong trần mệt mỏi tiến vào.



Có thể dồn ép Phùng Mạn Luân đến mức không kịp thay quần áo, ngồi máy bay tư nhân mà bay thẳng đến đây thì chỉ có mỗi Hạ Nhật Ninh mà thôi.



Lúc Phùng Mạn Luân nhìn thấy tin tức này vào buổi trưa thì hắn biết ngay là sẽ hỏng việc.



Chỉ cần ở đâu có Hạ Nhật Ninh xuất hiện thì dây thần kinh của hắn ta sẽ căng như dây đàn.



Quả nhiên, chưa tới một tiếng đồng hồ thì đã có người thông báo với Phùng Mạn Luân rằng người ăn hiếp Thẩm Thất không phải ai khác mà chính là người nhà của cấp dưới mà hắn cử tới!



Phùng Mạn Luân liền vứt tập tài liệu tại chỗ, không kịp thay quần áo mà vượt gió bụi và mệt mỏi để tới đây.



Đáng tiếc, hắn ta vẫn đến chậm một bước.



Lúc máy bay vừa hạ cánh thì đã có người thông báo cho hắn ta rằng Hạ Nhật Ninh đã ra tay rồi.



Không chỉ chặn ngang tất cả các hạng mục mà thậm chí có nhiều hạng mục vì hắn nhúng tay vào mà phải ngừng lại.



Những công trình ở đây đều tranh thủ từng phút để tiến hành.



Chỉ cần lỡ một ngày thì tổn thất phải hơn vài trăm nghìn USD!



Hắn ta đúng là sẽ bị tổn thất rất nghiêm trọng!



Hắn ta biết Hạ Nhật Ninh cố ý, nhưng hắn ta cũng không có cách nào khác ngoài việc xuất hiện ở đây!



“Ôi, anh Mạn Luân, anh cũng tới rồi à.” Hạ Nhật Ninh vẫn còn giả ngu giả ngơ, hắn cười ông hòa vô cùng: “Đại thiếu gia của nhà họ Phùng đích thân đến chúc mừng, chắc ông chủ Tiền sẽ vui đến phát điên lên mất!?”



Chủ nhân của bữa tiệc cuối cùng cũng được nhớ đến.



Nhưng mà, ông chủ Tiền thà để mình bị quên lãng hoàn toàn đi còn hơn!



“Nếu như anh Mạn Luân đã tới tham gia tiệc sinh nhật của con gái ông chủ Tiền thì sẽ không tới tay không chứ?” Hạ Nhật Ninh tiếp tục coi thường.



Sắc mặt của Hạ Nhật Ninh khẽ trầm xuống, hắn ta quay đầu nói với ông chủ Tiền: “Nếu như hôm nay là tiệc sinh nhật của Tôn tiểu thư thì đương nhiên là phải mang quà rồi.”



Phùng Mạn Luân cũng rất thức thời, hắn ta thẳng thừng nhấc cổ tay lên rồi tháo chiếc đồng hồ xuống rồi đưa cho ông chủ Tiền: “Hy vọng ông không chê món quà nhỏ này.”



Bàn tay cầm chiếc đồng hồ của ông chủ Tiền đang run rẩy.



Chiếc đồng hồ này là thứ mà ông ta có bán hết tài sản trong nhà đi cũng không mua nổi!



Chiếc đồng hồ này Phùng Mạn Luân dám cho nhưng mà ông ta lại không dám nhận!



Phùng Mạn Luân quay đầu nhìn thẳng Hạ Nhật Ninh: “Tổng giám đốc Hạ, bây giờ chúng ta có thể nói chuyện nghiêm túc một lát không?”



Hạ Nhật Ninh nhẹ nhàng nở nụ cười, một nụ cười vô cùng tùy tiện.