Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 1520 :

Ngày đăng: 13:49 30/04/20


Từ thời thế kỷ viễn cổ xa xưa rất xưa rất xưa, trời đất mới hình thành, rồi có âm dương nhật nguyệt.



Rồi sau đó có trư thiên thần phật.



Rồi sau đó, trời đất có Viêm Đế và Hoàng Đế.



Rồi sau đó, Viêm Đế được liệt vào thần vị, trở thành đế quân lừng lẫy của Thiên giới.



Một ngày, Viêm Đế dẫn theo một nha đầu nhỏ tết tóc hai bên đến trước cửa nhà kho của mình.



Lúc này, trước cửa nhà kho đã có sáu cô gái xinh đẹp đang đứng ở đó rồi.



Sáu cô gái đó cung kính hành lễ với Viêm Đế: “Chào Viêm Đế!”



“Ừ,” Viêm Đế gật đầu, chỉ vào nha đầu nhỏ sau lưng, rồi nói với sáu người kia: “Nha đầu nhỏ này tạm thời ở đây, mai sau bảy người các con chăm sóc lẫn nhau.”



‘Vâng, thưa Viêm Đế!” Sáu cô gái kia cùng hành lễ.



Sau khi Viêm Đế rời đi, sáu cô gái kia lập tức vây quanh nha đầu nhỏ mới đến, lần lượt mồm năm miệng mười hỏi cô bé: ‘em là ai đấy? Sao em lại đến đây? Đích thân Viêm Đế đưa em đến, xem ra ngài rất coi trọng em đấy!”



Nha đầu nhỏ chớp chớp mắt, cô bé trả lời hơi chút căng thẳng: “Em được Viêm Đế cứu, em nói là em không còn nhà để về nữa, rồi Viêm Đế đưa em đến đây!”



Cô gái lớn tuổi nhất lập tức mở lời nói: “Nếu Viêm Đế đã đích thân đưa em đến đây, vậy em hãy sống hòa thuận với các chị nhé! Chúng ta đều phụ trách canh giữ kho, em đến cuối cùng, tuổi lại nhỏ nhất, vậy em tên là Tiểu Thất đi!”



Tiểu Thất gật đầu: “vâng ạ.”
Đúng như chị Hai nói, về cơ bản không có việc gì đặc biệt, hàng ngày quét dọn sân, đảm bảo sạch sẽ cho nhà kho.



Thời gian cứ thế trôi đi hàng ngàn năm.



Một ngày, trong lúc Tiểu Thất đang dọn dẹp bể nước trong sân.



Đột nhiên chị Hai chạy đến, mặt chị xúc động đến nỗi đỏ ửng lên: “Tiểu Thất, Tiểu Thất, em qua đây!”



Tiểu Thất ngơ ngác vứt hết việc trong tay, chạy đến đó: “Chị Hai, chuyện gì vậy?”



“Vị Đế Quân đó đến rồi!” Chị Hai xúc động đến nỗi không nói lên lời: ‘đi đi đi, chị dẫn em đi nhìn trộm ngài! Là em sẽ biết ngay chị không lừa em rồi!”



Tiểu Thất lắc đầu cười: “Thôi vậy, em không đi đâu. Bất luận là đẹp hay xấu, cũng không có liên quan gì đến em.”



Nói xong, Tiểu Thất quay đi tiếp tục dọn bể.



Chị Hai không nói một lời nào kéo Tiểu Thất ra ngoài.



Hai chị em đi qua những hành lang vòng vèo, tránh những người khác ra, chị Hai chỉ về một người đàn ông có đôi mắt đỏ au mặc bộ áo bào dài màu đen nhánh ở xa bên kia, sung sướng kêu lên với Tiểu Thất: “Em xem em xem đi, chính là ngài! Đế Quân đại nhân!”



Tiểu Thất nhìn theo hướng chị Hai chỉ, đập ngay vào mắt, là một nam tử có dung mạo đẹp đến cực độ.



Nam tử đó dường như cảm nhận được ánh mắt của cô, xoẹt một cái nhìn về phía cô. Trong lòng Tiểu Thất đột nhiên rùng mình, cô lập tức di chuyển ánh mắt.