Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)
Chương 1521 :
Ngày đăng: 13:49 30/04/20
Không hiểu tại sao, khi tiếp xúc với ánh mắt của người đó, Tiểu Thất cảm thấy tim cô đập mạnh như đánh trống.
Rất kỳ lạ.
Tại sai lại có cảm giác người này, như quen rất lâu rồi?
Hình như đã gặp ở đâu rồi.
Chị Hai thấy sắc mặt Tiểu Thất thay đổi, lập tức hỏi nhỏ “Sao thế em?”
Tiểu Thất lắc đầu, rồi nói: “Không sao ạ. Hóa ra ngài chính là Đế Quân!”
“Đúng đấy đúng đấy!” Chị Hai xúc động hỏi: “Có phải là rất đẹp không?”
Tiểu Thất gật đầu, trong ánh mắt cô không có chút thay đổi nào, rồi nói: “Đúng là rất đẹp, chị Hai, chúng ta mau về thôi, đây không phải chỗ chúng ta nên ở lại đâu. Nếu để Viêm Đế biết chúng ta chạy ra ngoài, nhất định sẽ khiển trách chúng ta đấy!”
Nói xong, Tiểu Thất kéo chị Hai đi về luôn.
Chị Hai không kìm nổi bĩu môi: “Đúng là gặp ma rồi, lần đầu tiên thấy em như vậy. Lần đầu chị nhìn thấy Đế Quân, suýt nữa thì bị vẻ đẹp của ngài làm cho ngất luôn!”
Tiểu Thất chỉ cười, không nói một lời nào.
Đế Quân thật sự rất đẹp, nhưng ngài là Đế quân đứng trên cao, mình chỉ là một tiểu tiên nhỏ thôi.
Sự khác biệt một trời một vực.
Vì vậy, không bao giờ dám mơ tưởng đến.
Dù sao thì suốt cuộc đời này cũng không bao giờ gặp lại nữa, hà tất phải tăng thêm phiền muộn chứ?
Tiểu Thất quay về chỗ bể nước, chăm chỉ dọn dẹp sạch sẽ bể, rồi đổ thêm nước vào bể, lại có thể trồng thêm cây sen rồi.
Viêm Đế không thích nước lắm.
Chị Ba cũng vẻ mặt buồn bã trả lời: “Nghe Tiểu Thất nói như vậy, chị cũng cảm thấy trên Tiên giới này không còn ý nghĩa gì nữa. Chị Hai, Tiểu Thất, hai người nói xem những người hạ giới luân hồi, sẽ như thế nào nhỉ?”
Chị Hai lấy tay đỡ cằm nghĩ một lúc rồi nói: “Chị cũng không biết. Nói chung là nghe nói những tiên tử tiên quân xuống hạ giới, hình như chịu đựng rất nhiều khổ nạn. Chuyện hạ giới lịch kiếp này, cũng không có liên quan gì đến chúng ta mà.”
Tiểu Thất thở dài một cái rồi nói: “Nếu đúng như chị Hai nói, hạ giới lịch kiếp là chịu tội, chúng ta nên cảm thấy may mắn, cuối cùng cũng không phải đi chịu khổ rồi!”
“Có lý!” Chị Hai và chị Ba lập tức vui vẻ trở lại, rồi mặt mày hớn hở nói: “Tiểu Thất tuy tuổi em còn nhỏ, nhưng lại nhìn thấu vấn đề nhất đấy!”
Sau đó, chị Hai và chị Ba vui vẻ hớn hở chạy ra ngoài.
Thời gian cứ thế lại trôi đi mấy năm.
Một hôm, chị cả lục lọi khắp nơi tìm đồ rất lâu.
Đúng lúc Tiểu Thất mang quần áo đã giặt sạch đến, thấy chị cả không ngừng tìm đồ, cô liên hỏi: “Chị cả, chị đang tìm gì đấy?”
“Lạ thật đấy. Hạt giống hoa trước đây Tiên tử Tử Huân tặng cho chị sao tìm mãi không thấy nhỉ!” Chị cả vừa tìm vừa trả lời: “Bây giờ phải làm sao đây? Viêm Đế đại nhân sắp tổ chức triển lãm hoa, nhưng lại không có giống hoa, làm sao mà trồng được ra hoa tươi đây? Nếu không có đủ số lượng hoa tươi, Viêm Đế đại nhân còn mặt mũi nào nữa?”
Chị Cả càng nói lại càng trở nên sốt ruột hơn, Tiểu Thất nhanh chóng chạy đến tìm giúp chị.
Nhưng tìm rất lâu sau, cũng không tìm thấy được.
Bây giờ phải làm sao đây?
Đột nhiên, trong đầu chị cả lóe lên một ý tưởng, chị kéo ngay lấy Tiểu Thất rồi nói: “Đúng rồi, trên hòn đảo ở ngoài Lục Hải, địa bàn của Đế Quân có rất nhiều loại hoa cỏ quý hiếm, nếu có thể xin được hạt giống ở chỗ Đế Quân thì tốt biết mấy.”
Tiểu Thất mắt ngơ ngác: “Nhưng mà, chị cả, Đế Quân là Thượng cổ tiên quân, thời gian ngài sống ở Thiên giới còn lâu hơn Thiên Đế đấy, chúng ta chỉ là tiểu tiên nhỏ thôi, đâu có tư cách đến tìm Đế Quân xin hạt giống chứ?”
Chị cả vẻ mặt buồn bã, rồi nói: “Đúng vậy, chị cũng biết mà. Nhưng mà, bây giờ ngoài chỗ Đế Quân có đủ hạt giống, nơi khác không ai có đâu!”
Tiểu Thất lập tức tỏ ra hơi do dự. Có có nên đến tìm Đế Quân đại nhân xin hạt giống không?