Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)
Chương 1666 :
Ngày đăng: 13:51 30/04/20
Ngày tháng thấm thoát trôi qua, một cái búng tay chớp mắt đã trôi qua mười mấy năm.
Thẩm Thất và Hạ Nhật Ninh đã đến tuổi sắp nghỉ hưu.
Cặp vợ chồng này vẫn yêu nhau như lúc đầu, không biết khiến biết bao người trên thế giới ngưỡng mộ chết được.
Kênh quốc tế nước Việt đặc biệt mời họ làm cuộc phỏng vấn, mời họ nói một chút kinh nghiệm đời mình.
Hạ Nhật Ninh trong mái tóc bạc vẫn với dáng người cao ráo, tinh thần mơn mởn.
Anh ta trước ống kính, cùng Thẩm Thất muời ngón tay lồng vào nhau nắm chặt, nhìn nếp nhăn nơi đuôi mắt của Thẩm Thất, nụ cười vẫn điên đảo chúng sinh như thế.
Các vị khán giả đều không kiềm được mà một tràng kinh hô ngưỡng mộ.
Cho dù là họ đã bước vào tuổi xế chiều, nhưng phần tình yêu phần thần thái này vẫn khiến người ta ngưỡng mộ không ngất.
Người hướng dẫn chương trình hỏi Hạ Nhật Ninh: “Hạ tổng, người thân là chủ tịch hội đồng quản trị của tập đoàn tài chính Hạ thị, nhiều năm chiến tích vang dội, đem phạm vi mở rộng đến toàn thế giưới, người còn tiếc nuối gì không?”
Hạ Nhật Ninh quay đầu nhìn Thẩm Thất: “Bạn già, bà còn tiếc nuối gì không?”
Thẩm Thất mĩm cười lắc đầu: “Không rồi, kiếp này, không còn gì tiếc nuối cả. Em cũng đã được làm bà nội, cũng được làm bà ngoại, còn gì chưa thỏa mãn chứ?”
Hạ Nhật Ninh liền nói với người hướng dẫn chương trình: “Thế thì tôi cũng không còn tiếc nuối gì nữa. Bây giờ tôi đang đem chuyện của công ty dần chuyển dời lại cho các con, có các con quản lý, tôi cũng có thể bên cạnh vợ tôi an hưởng tuổi già.”
Phía dưới lại tràng pháo tay như sấm.
Trong tivi, Hạ Nhật Ninh và Thẩm Thất cười tươi, ngoài tivi một đám với ánh mắt đầy ngưỡng mộ.
Thẩm Tùng Tân đã 20 tuổi, ngồi trước mặt Thẩm Hà 36 tuổi, khẽ mở miệng nói: “Chị, chị vẫn như trước đây vậy không chút gì thay đổi.”
Thẩm Hà mĩm cười, nói: “Làm gì không thay đổi! Chị đều có cả con trai lẫn gái rồi. Đúng rồi, lần này về nước, có dự tính gì?”
Nếu như lúc đó không bị phát hiện, có lẽ cô ấy có thể âm thầm không để ai biết cả mà che đậy chuyện này, sau đó lấy một người đàn ông tầng lớp thượng lưu, bây giờ cũng sẽ như Thẩm Hà thế kia, trải qua cuộc sống của quý phu nhân tôn quý.
Trên chiếc bàn lắc lư sắp ngã đặt một cuốn tạp chí.
Trên bìa tạp chí là hình ảnh của Thẩm Hà.
Rõ ràng tuổi 36, lại vẫn xinh đẹp như con gái mới 20 tuổi.
Kiều diễm mà cao quý, sắc xảo mà tao nhã.
Hạ Thẩm Hà sống nên cuộc sống tốt đẹp nhất, cũng sống nên vẻ khiến cho các thiếu nữ trên thế giới đều ngưỡng mộ.
Thân là vương phi như cô ấy, tài sản dưới tên vô số, có được đội ngũ chuyên dụng hàng trăm người, chuyên để chăm sóc thân hình và dung nhan của cô ấy.
Mỗi một giọt sản phẩm dưỡng da trên mặt cô ấy sử dụng, đều được xuất xứ từ phòng thực nghiệm nghiêm ngặt nhất cũng là đắt giá nhất.
Ông Sùng Minh đặc biệt mở một phòng thực nghiệm cho cô ấy, mỹ phẩm được sản xuất ra, chỉ cung cấp cho mười mấy người họ sử dụng.
Đây thực sự là đố kỵ không được!
Gia Cát Du Du đang phát cáu, cửa phòng vang lên tiếng gõ cửa.
“Ai đó!” cơn tức của Gia Cát Du Du rất lớn cho nên hét lớn lên: “Tiền thuê phòng không phải mười ngày nữa mới đóng sao?”
Tiếng gõ cửa bên ngoài khựng lại một chút, lại lần nữa vang lên.
Gia Cát Du Du hừng hực mà đi qua, mở mạnh cửa ra, nhưng lại thấy một thanh niên thân hình cao ráo đứng bên ngoài, đang nhìn mình với vẻ thương hại.
Gia Cát Du Du không kiềm được mà làu bàu nói: “Cậu là ai?”