Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 1687 :

Ngày đăng: 13:52 30/04/20


Thẩm Hà ngẩng đầu, liền thấy một thiếu niên phong lưu phóng khoáng mặc chiếc trường sam gấm vóc màu trắng, dưới sự đi cùng của một đám người mà xông vào nhà.



Họ thấy Thẩm Hà ngồi xổm trong sân mà nướng trứng chim, liền ngây ra, sau đó là một người dáng vẻ như quản gia mở miệng nói: “Tiểu Hà cô nương, trong nhà cô có người lớn không? Chúng tôi là thiếu gia Văn gia trên trấn, muốn cùng người lớn nhà cô nương bàn chút chuyện.”



Thẩm Hà đang chuẩn bị ăn trứng chim ngón tay liền khựng lại.



Văn gia?



Đợi đã!



Văn gia!



Có khi nào là Văn Gian Thanh?



Thẩm Hà liền đứng dậy, trực tiếp dùng tiếng Pháp hỏi: “Gian Thanh, là em sao? Chị là Thẩm Hà.”



Sau khi nói xong, đám người đối phương với vẻ ngơ ngác, rõ ràng không ai nghe hiểu lời của Thẩm Hà cả.



Ánh mắt Thẩm Hà liền lướt qua vẻ thất vọng.



Chẳng lẽ không phải Văn Gian Thanh?



Thế họ rốt cuộc đi đâu?



Tại sao chỉ có mình ở đây?



Tâm trạng Thẩm Hà rõ ràng lạc lỏng, nhưng sau đó lại chấn tỉnh hẳn lên.



Nhất định phải tìm được họ!



Thẩm Hà giờ mới dùng ngôn ngữ của nơi này trả lời nói: “Các người tìm nhị thúc có chuyện gì sao?”



“Là như thế. Mấy hôm trước, nghe nói nhị thúc cô ở trên quán trà trên trấn, để lại mấy cuốn...” người trông có vẻ như quản gia lần nữa mở miệng nói: “Không biết có thể bàn bạc tỉ mĩ với nhị thúc cô không?”




Qua một lúc sau, Văn Tri Châu mới mở miệng nói: “Thẩm cô nương thật là... khiến tại hạ mở mang tầm nhìn. Có tầm nhìn như thế, tại hạ thực sự bái phục!”



Thẩm Hà liền cười.



Trong thời đại này, một lượng bạc = một sâu = 1000 văn.



Thẩm Hà chỉ lấy năm trăm văn, chính là giảm một nửa số giá.



Có lẽ Văn Tri Châu lần đầu tiên thấy kiếm tiến nhiều, chủ động mà hạ một nửa số giá.



Văn nhân khi xưa cậu ta gặp, phần lớn đều rất ngạo khí.



Cho nên rất ít khi so đo trên vấn đề tiền bạc.



Bây giờ lại gặp một tiểu cô nương biết hội họa lại chủ động giảm giá, Văn Tri Châu cảm thấy tam quan của mình có nhu cầu lần nữa gây dựng lại.



Quản gia suy nghĩ một lúc, liền gật đầu với thiếu gia của mình.



Điều này dễ làm.



Có thể có hiệu quả tránh được thị trường thua lỗ.



Văn Tri Châu cũng là người sảng khoái, liền cười nói: “Cũng được, thế thì quyết định như thế.”



Thẩm Hà vô cùng bình tĩnh mà lấy ra hai tờ giấy, trên đó viết nội dung như nhau, đưa một tờ trong đó cho Văn Tri Châu: “Đây là hợp đồng ta thảo ra, Văn thiếu gia người xem, nếu không có dị nghị, chúng ta hai bên cùng ký tên là có hiệu quá.”



Văn Tri Châu nhận lấy hợp đồng, sau khi từ đầu nhìn tới cuối, lần nữa ngẩng đầu nhìn Thẩm Hà, ánh mắt lần nữa thay đổi!



Cậu ta cứ cảm thấy, tiểu cô nương trước mặt này, so với cậu ta nghĩ còn cao thâm khó đoán hơn.



Cậu ta lâm thời nổi hứng mới đến, mà hợp đồng này, rõ ràng là sớm đã được chuẩn bị từ trước.