Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 169 :

Ngày đăng: 13:30 30/04/20


Trong lúc Thẩm Thất bọn họ vất vả đóng phim, thì cũng có một người cũng rất vất vả.



Người đó không phải là ai khác, đó chính là Thôi Nguyệt Lam.



Từ mấy ngày trước, khi Hạ lão phu nhân nói cần một người giúp bà chép kinh phật trở đi, thì Thôi Nguyệt Lam đã chủ động thể hiện cô mong muốn được bày tỏ sự hiếu thảo của mình, cho nên cuộc đời chép kinh phật đau khổ của Thôi Nguyệt Lam cũng được bắt đầu.



Thôi Nguyệt Lam tưởng chép kinh phật cũng giống như chép bài vở thôi, chỉ cần tùy tiện viết mấy chữ là xong!



Ai ngờ cô lại bị Hạ lão phu nhân đưa đến một căn nhà lá trên núi rất đơn sơ cách thành phố hết một trăm mấy chục cây số, ngay đến điện nước cũng không có, phải đốt đèn cây lên mới thấy đường được!



Không những vậy. trước khi chép đều phải đốt nhang tắm rửa sạch sẽ, quỳ gối và lạy trước mặt Phật Tổ, sau đó mới có thể ôm lấy quyển kinh phật, ngồi chép từng chữ một!



Thôi Nguyệt Lam trước giờ vẫn không biết kinh phật lại nhiều chữ như vậy!



Cô ta cứ tưởng rằng kinh phật chỉ cần chép qua loa mấy chữ là được!



Ai ngờ lại có nhiều chữ như vậy chứ?



Vả lại còn phải chép ở một nơi xa xôi lạnh lẽo lạc hậu như vậy!



Thôi Nguyệt Lam rất muốn nói cô ta không muốn chép nữa, nhưng Hoà quản gia lại đích thân đến giám sát cô ta chép kinh phật, nên dù không muốn nhưng vẫn phải chép!



Thôi Nguyệt Lam đã bị thổi gió lạnh trên núi này suốt mấy đêm rồi.



May là bây giờ là mùa nóng, nếu không thì cô sắp khóc thê thảm như chó mất rồi..



Ngày hôm đó, Thôi Nguyệt Lam thật sự đã chịu hết nổi rồi, nhân lúc Hòa quản gia không ở đó, cô nhanh chóng gọi cho Hạ phu nhân: “Mẹ, con chịu hết nổi rồi, con không muốn ở đây nữa! Huhuhu... bà nội không hề thích con chút nào! Bà bắt con phải chép kinh phật, còn phải chép trên núi nữa, nơi này âm u đáng sợ lắm, con thật sự không thể ở lại đây được nữa rồi.”



Hạ phu nhân cũng không ngờ rằng mẹ chồng của bà lại bắt Thôi Nguyệt Lam đi chép kinh phật trên núi.



Con người của Hạ phu nhân rất khô khan, chưa từng biết những lý lẽ về mẹ chồng nàng dâu này xíu nào. càng không biết tính toán từng bước chân của mình.



Bà chỉ có thể cắn chặt răng nói: “Lam Lam, nếu con đã quyết định về nước ở bên Nhật Ninh, thì những việc này sớm muộn gì con cũng phải trải qua...”



“Mẹ, vậy tại sao không bắt Thẩm Thất chép kinh phật, mà phải bắt con làm? Đây không phải là ngứa mắt với con sao?” Thôi Nguyệt Lam lau đi nước mắt nước mũi nói: “Mẹ, con lớn lên dưới sự nuôi nấng của mẹ, thân thế của con còn rõ ràng hơn của con Thẩm Thất đó nhiều! Sau này con lấy anh Nhật Ninh, thì con vẫn gọi mẹ bằng mẹ mà, chúng ta mới là người một nhà mà! Con Thẩm Thất đó có là gì chứ? Mẹ không biết cô ta đáng ghét như thế nào đâu! Không chèn ép con thì cứ luôn mỉa mai con, nếu không thì sẽ hãm hại con. mẹ, mẹ nhất định phải lấy lại công bằng cho con!”



Hạ phu nhân thở dài một tiếng nói: “Bây giờ mẹ đang ở nước ngoài, mẹ cũng không cách nào giúp con được! Hay là, mẹ sẽ cho ba của con gọi điện cho lão phu nhân, cầu xin giùm con được không?”



“Được được, mẹ, mẹ mau gọi điện cho ba đi! Con thật sự chịu hết nổi rồi!” Thôi Nguyệt Lam không ngừng làm nũng: “Mẹ, mẹ đã từng hứa với con, nhất định sẽ cho con lấy anh Nhật Ninh đó!”



“Được rồi, được rồi, mẹ sẽ đứng về phía con mà!” Hạ phu nhân liên tục trả lời: “Con đã gọi mẹ bằng mẹ nhiều năm như vậy rồi, mẹ cũng đã sớm xem con là người một nhà rồi mà!”


Thẩm Thất cười đau khổ.



Cho nên, tất cả những chuyện này, đều là lỗi của tôi ư?



“Ta là người rất thẳng thắn, không thích dài dòng, cho nên ta cũng nói thẳng với cô. Ta sẽ không thừa nhận sự tồn tại của cô đâu!” Hạ phu nhân thẳng thắn nói: “Nhật Ninh là một đứa con hiếu thảo, nó sẽ suy nghĩ cho ta. Nếu cô thật sự yêu nó, thì cô thật sự cam chịu nhìn thấy nó đứng giữa giữa ta và cô ư? Thẩm tiểu thư, điều kiện của cô cũng không tồi, cô rời khỏi Nhật Ninh rồi thì sẽ có chỗ dựa tốt đẹp hơn, nhưng Lam Lam thì khác, Nhật Ninh là tất cả của nó, nếu nó không thể lấy Nhật Ninh, thì nó sẽ đau khổ suốt đời.”



Cho nên, mới bắt tôi đau khổ suốt đời, có đúng không?



Người mẹ chồng này, đúng là mẹ chồng theo tiêu chuẩn kép mà. (Tiêu chuẩn kép là cách gọi việc nhìn nhận theo hai cách khác nhau cho cùng một sự việc của một người.)



“Nếu Hạ Nhật Ninh đích thân mở miệng nói với con những lời này, thì con sẽ rời khỏi anh ấy.” Thẩm Thất cắn chặt răng, giọng điệu bình thản nói: “Nhưng nếu đây chỉ là hy vọng của cô, thì con xin lỗi, con không thể chấp nhận được.”



“Không thể chấp nhận cũng phải chấp nhận! Hạ Nhật Ninh có thể lấy bất cứ ai, nhưng chỉ duy nhất không thể lấy cô!” Giọng nói của Hạ phu nhân đột nhiên lớn lên, mang theo sự giận dữ nói: “Ta tuyệt đối sẽ không cho phép hai người ở bên nhau!”



Thẩm Thất thản nhiên trả lời: “Thật xin lỗi, Hạ phu nhân. Ở đây còn còn có chút chuyện, e là không thể tiếp tục nói chuyện với cô được nữa. Nếu cô muốn chúng con chia tay, thì có thể khiến Hạ Nhật Ninh nói với con. Tạm biệt cô.”



Sau khi nói xong câu này, Thẩm Thất chợt gác máy ngay.



Cô hít vào một hơi thật sâu.



Lúc nãy có phải cô quá dũng cảm rồi không?



Phù, chắc vậy rồi.



Nếu là mấy ngày trước, Hạ phu nhân mà nói với cô những lời này, thì chắc là cô đã ra đi thật rồi.



Nhưng Hạ Nhật Ninh đã nói rất rõ với cô rằng, hắn đối với Thôi Nguyệt Lam chỉ có tình cảm anh em mà thôi.



Những ngày này, hắn cứ mặt dày bám dính ở đây, thật ra cũng có nghĩa là, đó là một cách thể hiện tình cảm của hắn.



Nếu hắn đã cố gắng như vậy, thì sao cô lại phán cho hắn tội chết một cách vô trách nhiệm như vậy được?



Nếu Hạ Nhật Ninh đích thân mở miệng nói chia tay với cô, thì cô sẽ rời khỏi hắn, nhất định sẽ không quay về.



Nhưng Hạ Nhật NInh không nói, thì cô nhất định sẽ không bao giờ bỏ cuộc!



Thái độ của Thẩm Thất, khiến Hạ phu nhân tức điên lên.



Cũng vì thế Hạ phu nhân lại càng không thích Thẩm Thất hơn nữa.



Nhưng Thẩm Thất vẫn không hề quan tâm đến những thứ này, hôm nay ông Charles đột nhiên gọi cho cô, nói cho cô biết một tin tốt lành, bảng thiết kế của cô đã được ông Charles đề cử cho một thương hiệu lớn rồi.