Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)
Chương 172 :
Ngày đăng: 13:30 30/04/20
Cô chỉ cần nắm chặt hai thanh bảo kiếm sắc bén là Hạ Quốc Tường và Hạ phu nhân thì Thẩm Thất không là gì cả!
Trước khi Hạ Nhật Ninh đến, Thôi Nguyệt Lam cũng đã selfie vài tấm, đến lúc Hạ Nhật Ninh đến, cô còn chụp thêm vài tấm nữa.
“Lam Lam, em tìm anh gấp vậy có chuyện gì sao?” Hạ Nhật Ninh không vào, chỉ đứng ngoài cửa, hắn mới đứng đó một chút mà đã muốn đi rồi.
Tiểu Thất còn đang chờ hắn ở biệt thự.
Thôi Nguyệt Lam thấy Hạ Nhật Ninh không muốn vào, làm bộ ấm ức nhìn hắn: “Anh Nhật Ninh, sao anh không vào? Lúc nhỏ anh đâu có như vậy!”
Mắt phượng của Hạ Nhật Ninh chợt thoáng qua một chút bất lực.
“Anh Nhật Ninh, chúng ta selfie mấy bức nhé? Lâu lắm rồi chúng ta không chụp ảnh với nhau.” Thôi Nguyệt Lam đến cạnh Hạ Nhật Ninh, không ngừng nũng nịu: “Anh Nhật Ninh, em tham gia trận trang tài này, sẽ không được gặp anh trong thời gian dài đó, anh thật sự không nhớ em sao? Nhưng em sẽ rất nhớ anh Nhật Ninh đó... Em chỉ muốn chụp vài bức ảnh, lưu lại để ngắm thôi.”
“Chỉ chụp mấy bức thôi nhé?” Mắt phượng của Hạ Nhật Ninh liếc Thôi Nguyệt Lam một cái.
Thôi Nguyệt Lam kích động nhảy cẫng lên, gật đầu nói: “Đương nhiên rồi, em chỉ cần chụp ảnh chung với anh thôi, ba mẹ mà thấy được, chắc chắn sẽ không làm khó anh nữa! Anh Nhật Ninh, em biết ba mẹ làm khó anh vì chuyện của em. Em thật lòng xin lỗi, em không cố ý. Là do ba mẹ lo lắng em ở trong nước một mình sẽ chịu ấm ức nên mới làm phiền anh như vậy.”
Nghe thấy Thôi Nguyệt Lam nói vậy, mắt phượng của Hạ Nhật Ninh đột nhiên ôn hòa hơn rất nhiều.
Như vậy mới đúng chứ, như vậy mới là dáng vẻ của em gái hắn chứ!
Thôi Nguyệt Lam làm bộ đáng thương nhìn Hạ Nhật Ninh nói rằng: “Anh Nhật Ninh, em biết anh đang lo lắng điều gì. Anh yên tâm, em đã thông suốt rồi, em sẽ không tùy hứng như vậy nữa. Em sẽ đối xử tốt với Thẩm Thất, hiện tại ban tổ chức đã sắp xếp cho chúng em cùng một tổ, chung một phòng, sau này ngày ngày phải ở cùng nhau rồi. Em sẽ không cãi lộn với cô ấy, em sẽ nhường nhịn cô ấy.”
“Em thật sự nghĩ như vậy?” Đôi mắt Hạ Nhật Ninh càng trở lên dịu dàng, hắn nhấc tay gạt tóc cho Thôi Nguyệt Lam rồi nói rằng: “Em là em gái anh, Tiểu Thất là vợ anh, hai người đều là người nhà của anh, đều là người quan trọng nhất với anh. Chỉ cần hai người hòa thuận là anh vui rồi.”
“Anh Nhật Ninh, anh yên tâm, cho dù Thẩm Thất không thích em, em cũng cố gắng nhường nhịn cô ấy!” Thôi Nguyệt Lam ra vẻ biết điều: “Em sẽ không để anh Nhật Ninh khó xử đâu.”
Hạ Nhật Ninh càng vui vẻ.
Xem ra cách giáo dục của bà nội quả thực rất hữu dụng.
Chép kinh phật một tháng, cuối cùng cũng hiểu chuyện.
Đáy mắt Thôi Nguyệt Lam chợt hiện lên vẻ giảo hoạt, nhưng cô ta giấu rất tốt, không để Hạ Nhật Ninh phát hiện ra.
Thôi Nguyệt Lam kéo Hạ Nhật Ninh lên chiếc giường lớn ở phòng ngủ rồi rút điện thoại ra bắt đầu selfie.
Thôi Nguyệt Lam tựa vào người Hạ Nhật Ninh, tìm một vài góc đẹp để selfie.
Mặc cho tấm hình đó thân mật thế nào.
Tuy rằng Hạ Nhật Ninh không thích thân mật như thế, nhưng vì được gặp Thẩm Thất sớm hơn nên hắn đành nhịn.
Mày phải tin tưởng Hạ Nhật Ninh!
Thẩm Thất không ngừng củng cố chính mình, ép bản thân mình bình tĩnh lại.
Hạ Nhật Ninh đi lo liệu chuyện chuyển giao cổ phần cho mày, anh ấy sẽ không làm chuyện đó đâu!
Thẩm Thất nhìn bóng lưng của hai người kia, hít thở sâu một hơi rồi đi theo.
Lúc bước vào căn phòng đã đặt sẵn, Thẩm Thất chủ động cởi áo khoác cho Hạ Nhật Ninh.
Giây phút ngón tay chạm vào áo khoác, Thẩm Thất ngẩng đầu theo phản xạ, liền nhìn thấy vết cắn trên cổ Hạ Nhật Ninh.
Trái tim Thẩm Thất nhói đau!
Đau, quả thực là rất đau!
Nỗi đau từ tận đáy lòng này giống như có ai đó nắm chặt lấy tim rồi hung hăng bóp nát vậy.
Thẩm Thất cũng không phát hiện sắc mặt của mình đã chuyển thành trắng bệch chỉ trong nháy mắt!
Ngón tay rụt lại theo phản xạ, áo khoác của Hạ Nhật Ninh cứ như vậy mà bay xuống đất.
Hạ Nhật Ninh kinh ngạc nhìn Thẩm Thất.
Sao hôm nay Thẩm Thất lại kỳ lạ vậy?
Thẩm Thất chật vật xoay người, không để Hạ Nhật Ninh nhìn thấy giọt nước mắt nơi hốc mắt.
“Xin lỗi, em đi toilet một chút.” Thẩm Thất bỏ lại những lời này, rồi bỏ chạy thục mạng.
Rõ ràng cô mới vợ của Hạ Nhật Ninh, nhưng lúc này cô lại giống như một người bị bắt tại trận vậy!
Thậm chí cô còn không có dũng khí chất vấn, chỉ có thể bỏ chạy thục mạng.
“Em đi xem cô ấy.” Đáy mắt Thôi Nguyệt Lam chợt lóe lên một tia đắc ý rồi biết mất, lúc cô ta nhìn Hạ Nhật Ninh thì lại quay về nét mặt và giọng nói vô cùng ngây thơ thánh thiện.
Thẩm Thất, chút kích động nhỏ này mà cô cũng không chịu được sao?
Nếu để cô nhìn thấy bức ảnh tôi và Hạ Nhật Ninh đang ở trên giường thì cô có phát điên không?
Thôi Nguyệt Lam theo sát Thẩm Thất vào toilet.