Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 203 :

Ngày đăng: 13:31 30/04/20


Tự vả vào mặt mình



Hạ Nhật Ninh gật đầu: “nói đi, vừa rồi tôi đã nói rồi, ngày hôm nay, quyết không tha thứ!”



Lúc này người của ban Tổ chức mới dám trả lời: “chiếc dây chuyền này được tìm thấy ở phòng Thôi Nguyệt Lam và Khương Tiểu Khương.”



Vừa dứt lời, Khương Tiểu Khương kích động nhảy lên: “Không thể nào! Tuyệt đối không thể như thế được! Hôm nay lúc ở nhà hàng, chính tay tôi đã nhét chiếc dây chuyền này vào túi áo Thẩm Thất! Nó tuyệt đối không thể xuất hiện ở trong phòng tôi được!”



Khương Tiểu Khương vừa dứt lời, Thôi Nguyệt Lam cười lạnh một tiếng.



Con tốt này, phải bỏ thôi.



Lời nói của Khương Tiểu Khương, lập tức khiến khán phòng xôn xao.



Sao cơ?



Hóa ra là Khương Tiểu Khương cố ý nhét vào túi của Thẩm Thất?



Đúng là Khương Tiểu Khương đã cố tình hãm hại Thẩm Thất.



Trời đất ơi!



Những chuyện như vậy, trước đây chỉ có xem trên Tivi thôi, không ngờ nó đã thực sự xảy ra ngay cạnh chúng ta!



Trên đời này sao lại có loại người vô liêm xỉ đến thế chứ!



Đã hãm hại người khác rồi, lại còn hùng hổ lý lẽ khóc nức nở chỉ trích người khác?



Da mặt phải dày biết bao đây!



Khương Tiểu Khương vừa nói xong, liền lấy tay bịt mạnh vào miệng mình.



Sắc mặt Khương Tiểu Khương đột nhiên trắng bạch.



Thôi Nguyệt Lam đứng dậy, nói một cách nhẹ nhàng: “Khương Tiểu Khương, giờ cô đã thừa nhận hãm hại Thẩm Thất. Vậy, sao cô còn không xin lỗi Thẩm Thất ngay đi?”



Khương Tiểu Khương nhìn Thôi Nguyệt Lam một cách sợ hãi.



Thôi Nguyệt Lam lườm Khương Tiểu Khương, tuy cô không nói một lời nào, nhưng trong ánh mắt cô như chứa hàng ngàn câu chữ.



Thẩm Thất nhìn vậy, hiểu ngày ý đồ của cô ta.
Đúng đấy, thực sự là ai đang đứng sau dạy bảo cho Thôi Nguyệt Lam đây?



Thẩm Thất có lẽ không thể ngờ tới, lần này cô bị vu oan, thực ra không hề đơn giản như cô đã nghĩ.



Đây là một cuộc chiến sức lực giữa nhiều phương với nhau.



Thôi Nguyệt Lam thay đổi hẳn với mọi khi, sự chủ động xuất kích của Khương Tiểu Khương, mấy lần thay đổi thái độ của ban Tổ chức, sự xuất hiện rất kịp thời của Hạ Nhật Ninh...



Vậy vậy vậy vậy.



Tất cả mọi việc này, đều có rất nhiều điểm đáng nghi ngờ.



Sau khi mọi người rời khỏi nhà hàng, Hạ Nhật Ninh gọi điện ngay cho bà: “con chào bà nội, chuyện ngày hôm nay con cảm ơn bà ạ.”



Hạ lão phu nhân ừ nhẹ, trả lời: “cảm ơn thì không cần đâu, bây giờ, cuối cùng con cũng tin bà rồi chứ.”



Hạ Nhật Ninh không trả lời.



“Lần này mẹ con quá đáng quá.” Hạ lão phu nhân nhấn mạnh: “mẹ con đã âm thầm đứng sau thao túng việc này, như vậy là đã vi phạm hẹn ước của chúng ta! Xem ra, nhà Hạ không thể giữ lại người đàn bà như vậy nữa!”



“Bà nội...” Hạ Nhật Ninh bất lực trả lời: “mẹ con lần này chỉ là... mẹ con chỉ là... chỉ là chưa hiểu được cái tốt của Tiểu Thất thôi, nên mới làm như vậy! Bà nội, bà đã hứa với con rồi! Chỉ cần con đạt được ước nguyện của bà, bà sẽ cho mẹ con về nhà! Hơn nữa, không phải bà cũng rất nhớ bố con sao? Nếu như mẹ con không về nhà, bố con cũng sẽ không về đâu!”



“Cho nên. cô ta tính lấy chuyện này để uy hiếp bà già này sao? Bà già này đã sống bao nhiêu năm rồi, ta sẽ dễ dàng cúi đầu trước cô ta sao?” Hạ lão phu nhân càng nhấn mạnh thêm: “Nhật Ninh, con cũng đã hứa với bà, con sẽ sống tốt cùng Thẩm Thất. Nhưng chuyện bây giờ lại là như thế nào?”



“Bà nội, bà cứ yên tâm. Việc con đã hứa với bà, nhất định con sẽ làm được!” Hạ Nhật Ninh trả lời kiên định: “đây không chỉ là yêu cầu của bà, mà cũng là mục đích cuối cùng của con.”



“Tốt, bà xem biểu hiện của con.” Hạ lão phu nhân nói chậm lại: “tuy ông bố kém cỏi của con, luôn khiến bà bực mình, may là con còn tốt, còn biết hiếu thuận với bà. Chuyện này, chấm dứt tại đây thôi.”



“Con cảm ơn bà nội.” Hạ Nhật Ninh thở phào nhẹ nhõm.



Vừa dứt cuộc gọi, điện thoại Hạ Nhật Ninh đột nhiên đổ chuông.



“Mẹ, mẹ đã gây sự đủ chưa?’ Sau khi kết nối cuộc gọi, Hạ Nhật Ninh bất lực trả lời: “tại sao mẹ cứ nhất quyết phải nhúng tay vào việc này?”



Hạ phu nhân cười lạnh đáp: “sao thế? Đau xót? Lúc Lam Lam bị đánh, sao không thấy con đau xót? Lam Lam là em gái của con đấy! Sao con có thể khoanh tay đứng nhìn được, để cho người khác ức hiếp Lam Lam đến vậy?”



Hạ Nhật Ninh thấy cơn đau đầu ùa về.



“Cái con Thẩm Thất kia thật là bản lĩnh, vừa mới lấy con được có mấy ngày, mà đã bám vào chân của lão phu nhân rồi!” Hạ phu nhân trầm giọng xuống nói tiếp: “Vì vướng đến hiếu đạo, mẹ không thể nói được gì. Nhưng chuyện hôn nhân của con trai ta, chả lẽ đến cái quyền nói cũng không có sao? Thẩm Thất đó có điểm gì mà tốt đến thế, sao lại khiến con không thể quên được thế?”