Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 214 :

Ngày đăng: 13:31 30/04/20


Nhân viên hãm hại Thẩm Thất kia lảo đảo té ngã trên mặt đất, sắc mặt trắng bệch mà nói: “Đúng vậy, tất cả đều do tôi làm, không liên quan đến bất cứ ai khác! Tôi chỉ là không ưa vẻ mặt kiêu căng đó của Thẩm Thất!”



Những người xung quanh lặng lẽ nhìn cô ta.



Thẩm Thất kiêu căng?



Cô kiêu căng lúc nào?



Cô là người khiêm tốn nhất đó, hiểu không?



Lý do này cũng miễn cưỡng quá rồi nha!



“Các người muối đuổi thì đuổi, muốn tố cáo thì tố cáo, muốn báo cảnh sát thì cứ báo cảnh sát đi!” Người nhân viên này hếch cằm lên, tỏ vẻ lợn chết chẳng sợ nước sôi.



Thôi Nguyệt Lam đột nhiên cười phá lên, đưa tay chỉ vào thí sinh trợ giúp Thẩm Thất mà nói: “Tôi tính đi tính lại, ngăn ngừa đủ điều, lại không tính ra người của Hạ Nhật Ninh lại ẩn mình kín kẽ như vậy. Tôi cho rằng chỉ có mình tôi cài người vào nội bộ, lại chẳng ngờ có kẻ khác cũng như thế! Thẩm Thất, hôm nay coi như cô may mắn, nhưng mà, chúng ta cứ chờ xem!”



Lời nói này của Thôi Nguyệt Lam xem như là gián tiếp thừa nhận việc này đều là do cô ta trù tính.



Dựa theo quy định, Thôi Nguyệt Lam bị hủy bỏ tư cách tranh tài, hơn nữa bị cấm thi đấu suốt đời.



Nhưng mà, đối với Thôi Nguyệt Lam thì điều này chẳng có nghĩa lý gì.



Cô ta hoàn toàn không quan tâm.



Thắng thua lần này đối với cô ta hoàn toàn chẳng là gì!



Thôi Nguyệt Lam rời khỏi, Thẩm Thất đứng tại chỗ, mãi không hoàn hồn.



Mặc dù oan ức của mình đã được rửa sạch, thế nhưng cô vẫn cảm thấy có nhiều chuyện còn chưa rõ ràng.



Cuối cùng đã xảy ra chuyện gì vậy?



Sau khi Thôi Nguyệt Lam bị xử lý, thí sinh từng giúp đỡ Thẩm Thất lặng lẽ lui sang một bên, cũng không có ý định tranh công với Thẩm Thất.



Rốt cuộc là do ai sắp xếp hắn ta vào đây?



Lưu Nghĩa dường như hiểu ra gì đó, không khỏi khẽ ca thán một tiếng: “Đến giờ phút này, tớ mới tâm phục khẩu phục.”



Thẩm Thất vẻ mặt mờ mịt: “Hả?”




Ồ?



Còn chưa đến trận chung kết xếp hạng mà boss cuối đã xuất hiện hết rồi?



Thẩm Thất nhìn thấy Hạ Nhật Ninh dẫn đầu đi trước, Văn Nhất Phi đi theo phía sau, Phạm Thành, Phạm Ly, Phùng Mạn Luân và những CEO và nhà thiết kế trưởng của các công ty khác đang cùng đi về phía bên này.



Trang phục ngày hôm nay của Hạ Nhật Ninh là Smart Casual, vẻ mặt kiêu hãnh, khí phách tỏa ra.



Bất kể nam nữ gì đều không kiềm được mà bị hắn thu hút hết toàn bộ lực chú ý.



Hạ Nhật Ninh vừa vào đã thấy Thẩm Thất, ánh mắt mang theo một chút ý cười, bình tĩnh về ung dung đi về phía cô.



Thẩm Thất ngước mắt nhìn Hạ Nhật Ninh, hai người cứ vậy mà đứng trong đám người, chăm chú nhìn nhau.



Chỉ là một đôi mắt thì ẩn ý cười, một đôi mắt thì mang vẻ nghi hoặc.



Hạ Nhật Ninh dẫn theo mọi người đứng ở đằng trước, tất cả thí sinh và nhân viên công tác tự động lui ra phía sau mà xếp thành hàng ngay ngắn.



Đây là sức hút từ phẩm cách của đế vương.



Cho dù không nói câu nào thì người khác cũng vô thức thần phục.



Hạ Nhật Ninh dời ánh mắt khỏi Thẩm Thất, liếc nhìn toàn hiện trường, khóe môi hơi nhếch lên: “Đầu tiên xin chúc mừng năm vị thí sinh đã tiến vào trận chung kết xếp hạng, chúc mừng các vị đã lấy được quyền lựa chọn vào làm việc ở công ty cấp cao nhất thế giới.”



Trong đám người bỗng chốc vang lên một tràng pháo tay.



Hạ Nhật Ninh khẽ vuốt cằm, chờ tiếng vỗ tay lắng xuống thì nói tiếp: “Thí sinh không được vào vòng trong cũng đừng vì vậy mà nản lòng. Bởi vì đi đến trận chung kết, các vị cũng đã thắng lợi. Mười bốn thí sinh không được tuyển chọn ngày hôm nay, các vị vẫn có một cơ hội tự thuyết minh, chỉ cần làm cho mấy người chúng tôi hài lòng, như vậy các vị cũng sẽ có một cơ hội tiến vào những công ty hàng đầu để học tập và làm việc.”



Tiếng vỗ tay càng thêm nhiệt liệt!



Những thí sinh vẫn cho là mình sẽ về tay không thì đột nhiên nghe được tin tức này, quả thật là vui mừng như điên!



Thì ra bọn họ vẫn còn cơ hội!



“Nội dung lần tranh tài này đúng là cực kì khắc nghiệt. Thẳng thắn mà nói, không có bất cứ vật liệu thiết kế nào, thật sự là thử thách rất lớn đối với nhà thiết kế. Nhưng mà, tôi rất vui mừng, từ trên người các vị, tôi nhìn thấy được tiềm lực, nhìn thấy được hi vọng.”



Hạ Nhật Ninh tiếp tục nói: “Đây là điều khiến tôi vui vẻ nhất. Cho dù ngày hôm nay các bạn không nhận được giải thưởng thì cũng đừng nản lòng, bởi vì tài năng của bạn đã chứng minh thực lực của bạn, chỉ là người cùng cạnh tranh với bạn quá mạnh. Lần sau, chúng tôi vẫn sẽ đợi bạn ở đây.”