Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 216 :

Ngày đăng: 13:31 30/04/20


Nhất là khi nhìn thấy tầm mắt của mọi người xung quanh đồng loạt phóng tới đây, Thẩm Thất đành trốn vào lồng ngực Hạ Nhật Ninh theo bản năng.



Xong rồi, xấu hổ chết đi được.



Phòng của Hạ Nhật Ninh nằm trên tầng cao nhất. Vừa vào tới phòng, Hạ Nhật Ninh liền ném Thẩm Thất trên chiếc giường lớn rồi đè cả cơ thể mình lên.



Thẩm Thất muốn chống cự, nhưng trong nháy mắt cổ tay đã bị Hạ Nhật Ninh nắm chặt, đè mạnh bên gối.



“Hạ Nhật Ninh, rốt cuộc anh muốn gì?” Thẩm Thất thực sự tức giận: “Tôi đã nhượng bộ nhường nhịn đủ rồi, anh còn muốn tôi làm sao nữa? Lúc trận đấu mới bắt đầu tôi đã nói rồi. Nếu anh muốn ly hôn thì lúc nào cũng được. Trong thời gian thi đấu, tôi không thể bỏ đi thế nên tôi chưa nói hết. Nếu anh khăng khăng muốn đi làm thủ tục vào lúc này, tôi có thể phối hợp... Ưm ưm ưm...”



Lời nói của cô, lại lần nữa bị nụ hôn mạnh mẽ của Hạ Nhật Ninh cưỡng chế nuốt vào bụng.



Quả thực Thẩm Thất muốn phát điên rồi.



Vì sao mỗi lần nói chuyện, đối phương không đợi cô dứt câu đã cưỡng hôn!



Vì sao lần nào một câu không vừa ý là lại cưỡng hôn!



“Anh cũng từng nói với em, em phải cho anh một cơ hội giải thích, nhưng em không cho.” Cuối cùng thì Hạ Nhật Ninh cũng buông Thẩm Thất ra trong lưu luyến, trả lời mạnh mẽ: “Vào thời gian thi đấu, anh không thể tiếp xúc với em quá nhiều. Một là sợ ảnh hưởng tới tâm trạng của em, hai là thời điểm không thích hợp. Mà bây giờ, anh có thể giải thích rõ ràng sự việc khi đó!”



Sự việc khi đó?



Là nói tới sự việc xảy ra giữa anh ta và Thôi Nguyệt Lam ở phòng khách sạn?



Còn cần phải giải thích sao?



Tất cả đã rõ ràng rành mạch như vậy rồi.



Dấu hôn của hai người, ảnh chụp chung thân mật... Chẳng lẽ vẫn chưa đủ nói rõ ràng mọi chuyện?



Nếu như chỉ có dấu hôn thì còn có thể nói là trùng hợp.



Nhưng mà ảnh chụp chung thân mật của hai người, nếu không có người phối hợp thì chụp bằng niềm tin à?



Ánh mắt quật cường của Thẩm Thất rơi vào đáy mắt Hạ Nhật Ninh khiến cho hắn không kiềm được mà than thở một tiếng, giơ tay lên hung hăng búng một phát vào trán Thẩm Thất.



“Đau!” Thẩm Thất lên án một tiếng, tức giận trừng mắt nhìn Hạ Nhật Ninh.



“Nhìn ánh mắt là biết em đang nghĩ ngợi vớ vẩn rồi.” Hạ Nhật Ninh giải thích: “Đúng, ngày hôm đó em hỏi anh ba vấn đề, anh đều không phủ nhận.”




Đôi này vừa ngồi xuống là bắt đầu diễn trò tình cảm.



Người đàn ông ôm lấy cô người yêu bắt đầu ôm hôn đủ kiểu, hôn ngón tay, hôn cánh tay, hôn gò má.



Bọn họ đang đắm chìm trong tình yêu nồng nhiệt, có thể hiểu được!



Nhưng chúng tôi có nói là muốn làm bóng đèn hả? Hả?



Văn Nhất Phi và Lưu Nghĩa đứng vụt lên, xoay người rời đi vô cùng đều!



“Ê, anh đi theo tôi làm gì?” Lưu Nghĩa nhíu mày nhìn Văn Nhất Phi.



“Ai đi theo cô? Tôi ra ngoài hít thở không khí!” Văn Nhất Phi nhấn mạnh lý do.



“Ha ha” Lưu Nghĩa nhìn Văn Nhất Phi khinh miệt: “Không phải anh đi theo cô em hotgirl sao?”



“Ha, ôi cái tính nóng nảy của tôi.” Văn Nhất Phi lập tức tiến sát lại gần: “Cô dám cười nhạo tôi?”



“Không phục?” Lưu Nghĩa hất cằm đầy khí phách.



“Nếu tôi phục cô, tôi liền theo họ cô...” Lời nói của Văn Nhất Phi còn chưa rơi xuống đất, Lưu Nghĩa đã xoay người, bắt lấy cánh tay Văn Nhất Phi, thắt lưng hơi cong.



Rầm!



Văn Nhất Phi lại bị Lưu Nghĩa quật qua vai lần nữa!



Văn Nhất Phi nằm trên mặt đất, vẻ mặt không thể tin nổi, trừng mắt nhìn trần nhà trên đỉnh đầu, cảm thấy cuộc đời hết hi vọng rồi.



Không ngờ trước mặt quần chúng nhân dân, hắn lại bị Lưu Nghĩa quẳng qua vai!



“Lưu Nghĩa.” Văn Nhất Phi nằm trên mặt đất, bình tĩnh mở miệng.



“Hửm.” Lưu Nghĩa hoạt động cánh tay một chút, cảm giác được đánh người rất sảng khoái nha!



“Không phải cô luyện quyền anh sao? Vì sao lại thích quật qua vai như thế chứ?” Văn Nhất Phi hỏi đầy tuyệt vọng.



“À, là cái này sao. Vô cùng bình thường thôi, trước khi luyện quyền anh thì tôi học Judo.” Lưu Nghĩa nghiêm túc trả lời vấn đề này.