Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 259 :

Ngày đăng: 13:32 30/04/20


Buổi tiệc nhỏ này, quả đúng là nhỏ thật.



Người tham dự cũng chỉ hai ba chục người.



Những người khác sao, chỉ là đến góp vui.



Tại sao lại nói là góp vui?



Đều là một dân nổi tiếng trên mạng đấy!



Thẩm Thất mới đến trước cửa liền không nhịn được nói: “Ây, trường hợp đúng là thích hợp với Văn Nhất Phi nhất! Nhiều dân nổi tiếng trên mạng như thế, thích hợp nhất với anh ta rồi!”



Thẩm Ngũ cười gật đầu: “Tán thành.”



Hạ Nhật Ninh khẽ cười: “Cậu ta sợ là qua không được. Mấy hôm nay cậu ta bận lắm!”



Buổi tiệc hôm nay chủ yếu bàn về mảnh đất thầu kia.



Do đoa những người đến đây đều rất cao cấp.



Những người nổi tiếng mạng này có blogger thời trang, có tài năng trong trang cộng đồng, có cả người hoạt động lâu nằm trong giói giải trí v.v....



Không phải nói người nổi tiếng trên mạng đều mắt to mặt trái xoăn, cũng có một dáng vẻ thanh cao.



Ví dụ như blogger văn hóa nào đó, có cả hàng triệu fan, thế nhưng trên Weibo của họ không phải chia sẻ mỹ phẩm hay túi xách gì khác, mà chỉ chia sẻ một số sách, do đó cũng có không ít fan thanh niên yêu thích văn hóa.



Vừa hay Thẩm Thất cũng là một trong những người hâm mộ của blogger này.



Thẩm Thất vừa vào cửa đã thấy blogger đó đang ngồi đằng xa cầm một cuốn sách đọc.



Đúng là thích đọc sách.



Thẩm Thất vừa vào cửa, mọi nhá mắt đều đổ nhìn về phía cô ấy.



Đứng bên cạnh Thẩm Thất là Hạ Nhật Ninh, đằng sau là bốn anh em nhà họ Thẩm.



Khí thế đó, vẻ hào nhoáng đó, chốc lát hạ gục hết tất cả các phụ nữ có mặt hôm nay,



Dân nổi tiếng trên mạng khi thấy Hạ Nhật Ninh, ánh mắt đều rực rỡ sáng ngời!



Hạ Nhật Ninh, cái tên này, tồn tại như một điểm chuẩn.



Nới anh ta xuất hiện, chác chắn là có của cải.



Nơi anh ta tồn tại, chắc chắn làm cho giới thương trường dậy sóng.



Ồ, nơi anh ta tồn tại, ông chồng quốc dân Văn Nhất Phi cũng có mặt.



Nhưng, đêm nay hình như ngoại lệ, Văn Nhất Phi không tới.
Thẩm Thất cắn lây chiếc nĩa, tim đập mạnh một cái.



Ừm, câu nói này của anh ta có ý gì?



Ý nói mình là người thân nhất của anh ấy?



Câu này nghe ra có vấn đề, nhưng nghĩ lại lại không có vấn đề gì.



Anh ta rốt cuộc cũng không có nói rõ tình cảm hai người, tự mình cũng không nên đoán mò.



Có lẽ do mình nghĩ nhiều rồi chăng?



Thẩm Thất chỉ cười, không đáp.



“Tớ có lẽ ở Đông Bắc không bao lâu.” Trình Thiên Cát đột nhiên mở miệng nói: “nói cho cùng thì mùa đông tại Đông Bắc quá lạnh đi, trời băng đầy tuyết, thực sự không tiện lắm.”



Thẩm Thất gật đầu: “Thế cậu tính đi đâu?”



“Nghe nói thành phố Vinh không tệ, tớ có thể tới đó. Đúng rồi, Tiểu Thất, tớ mãi không hỏi câu, cậu bây giờ đang ở đâu.” Trình Thiên Cát hình như không nghĩ nhiều mà hỏi: “Cậu có tính định cư ở Đông Bắc không?”



“Khụ khụ khụ khụ.....” Thẩm Thất thiếu chút bị nghẹn.



Trình Thiên Cát đưa tay một cách tự nhiên lên vỗ lưng cho Thẩm Thất: “Ăn từ từ, đừng để nghẹn.”



Thẩm Thất vẫy tay, chờ cô ấy khỏi hẳn, mới nói với Trình Thiên Cát: “Không, tớ chỉ thấy mọi thứ thật trùng hợp. Tớ cũng ở thành phố Vinh, nói vậy chúng ta cũng sẽ lại gặp nhau ở đó.”



Trình Thiên Cát liền tỏ ra vẻ kinh ngạc: “Không phải chứ? Thật trùng hợp vậy sao? Cậu không phải cố tình chọc tớ vui chứ?”



Thẩm Thất cười híp mắt nói: “Chuyện này, làm gì cần gạt người! Cậu tính khi nào đi?”



“Khoảng vài ngày nữa, chờ xử lý xong mọi chuyện bên đây, thì chuẩn bị khởi hành.” Trình Thiên Cát cuoif nói: “Đến lúc tới thành phố Vinh, nói không chừng còn phải nhờ vào sự giúp đỡ của cậu.’



Thẩm Thất cười cong cả mắt: “Chúng ta là bạn bè, không cần khách sáo.’



Ánh mắt Trình Thiên Cát chớp qau một tia nhìn hàm ý sâu xa.



Bạn tốt?



Tớ đây xuất hiện không phải vì làm bạn với cậu......



Tiểu mỹ nữ, thật ngại quá.



Tớ nhất định phải lấy cho bằng được cậu, thì mới có thể trả lời với Vưu tỷ.



“Chờ khi tớ mở tiệm, cậu nhất định phải tới ủng hộ.” Trình Thiên Cát cố ý bỏ qua câu bạn tốt của Thẩm Thất, chuyển chủ đề noia: “Chỉ cần cậu đến ăn, thì mãi có vị trí cho cậu.”



“Được.” Thẩm Thất cười gật đầu: “Tớ nhất định tới ủng hợ.”