Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 260 :

Ngày đăng: 13:32 30/04/20


Sau khi ăn kem xong, Thẩm Thất đứng dậy: “Cám ơn kem của cậu, tớ không làm phiền cậu làm việc nữa!”



“Được.” Trình Thiên Cát nhìn chằm chằm Thẩm Thất, nhìn theo đưa Thẩm Thất rời khỏi.



Chờ sau khi Thẩm Thất rời khỏi, Trình Thiên Cát nhìn lên chiếc hộp kem đã ăn sạch, miệng nở nụ cười gian.



Cô em xinh đẹp, bẫy đã giăng xuống chờ em.



Ngoan ngoãn mà sụp bẫy đi!



Thẩm Thất về vị trí của mình, trong lòng có cảm giác đúng là khó tả.



Cô ấy thật sự không ngờ là gặp Trình Thiên Cát ở đây.



Có những lúc, cô ấy muốn giới thiệu Trình Thiên Cát với Hạ Nhật Ninh.



Nhưng có mấy lần khi cô ấy mới có ý định đó, Trình Thiên Cát liền chuyển sang vấn đề khác.



Cậu ta có phải không muốn mình nhắc đến Hạ Nhật Ninh?



Tại sao?



Tính luôn lần này, thì mình gặp anh ta là lần thứ 3.



Nhưng 3 lần gặp mặt, một chút lưu luyến cũng không có.



Bản thân mình có thể khẳng định, mình chỉ đặt cậu ấy với vị trí là người anh và bạn mà thôi.



Tuyệt đối không có tình cảm nào khác.



Cho nên, Thẩm Thất tính kiếm một thời gian nào đó, chính thức giới thiệu Trình Thiên Cát với Hạ Nhật Ninh.



Thẩm Thất sau khi quay lại chỗ ngồi không lâu, thì thấy mấy người đàn ông kia đang nâng ly uống rượu, thấy rõ là đạt thành ý kiến chung.



Vấn đề công việc, Thẩm Thất không hỏi tới.



Hạ Nhật Ninh có sự nghiệp của anh ấy, cô ấy có công việc của mình.



Mấy dân nổi tiếng trên mạng qua xua nịnh Thẩm Thất một lúc.



Thẩm Thất thật thấy ngại vì mình mù mặt, chỉ có thể nâng ly cạn chung.



“Cô Thẩm, nghe nói cô chuyển sang làm nhà thiết kế rồi?” một người trong số nổi tiếng trên mạng chào hỏi: “Cho hỏi là cô tính ký kết với tập đoàn tài chính Hạ thị hay sao?”



Người nổi tiếng trên mạng khác cũng nói: “Chắc chắn rồi! Nhị thiếu nãi nãi Hạ gia lam sao ký kết với công ty khác được?”



Lại một người nổi tiếng trên mạng nói: “Nhưng tôi nghe nói công ty Văn thiếu cũng có ý ký kết với cô Thẩm đây!”



Thẩm Thất choáng quáng.




Tiệc kinh doanh thường kéo dài không lâu, sau khi mọi người bàn xong việc, tự nhiên sẽ giải tán.



Trước khi về, chủ tiệc rất trịnh trọng tặng món quà lớn cho Thẩm Thất.



Ánh mắt những người nổi tiếng trên mạng khác, thật sự là quá ngưỡng mộ đi!



Phải biết là chủ tiệc hôm nay là người nổi tiếng khắp ba tỉnh Đông Bắc.



Có thể được mời đến dự buổi tiệc hôm nay, là việc vô cùng hãnh diện.



Đừng nói là được tiếp đón một cách trịnh trọng!



Thẩm Thất thấy đối phương tặng mình món quà lớn thế kia, liền không biết phải làm sao: “A, ông khách khí quá rồi.”



Thẩm Thất tự nhiên quay sang nhìn Hạ Nhật Ninh.



Hạ Nhật Ninh gật đầu, Thẩm Nhất cũng gật đầu.



Thẩm Thất mới đưa hai tay ra nhận qùa: “Thật sự rất cảm owb!”



“Không có gì, có thể gặp được cô Thẩm đây, đã là vinh hạnh lớn cho tôi.” Chủ tiệc hôm nay cười khiêm tốn: “Mấy hôm trước chỉ biết là ông Thẩm Nhất tìm được em gái, nhưng lại chưa có dịp gặp mặt. Hôm nay được gặp đúng là vinh dự.”



Thấy đối phương khách sáo thế kia, Thẩm Thất thật không biết nói gì.



Bản thân cả tối nay chỉ đi theo cho vui!



Ngoài ăn thì uống, một chút tác dụng cũng không phát huy được á!



Tất nhiên, buổi tiệc hôm nay, cũng không cần cô ấy phát huy gì, chỉ cần thật đẹp và ăn thật ngon là được.



Từ biệt chủ tiệc xong, mấy người đi về nhà họ Thẩm.



Vừa vào tới nhà, Thẩm Thất liên thay dép nằm lên ghế sofa.



“Mấy anh tối nay bàn về việc gì? Để người ta tặng em món quà lớn thế?’ Thẩm Thất mở quà ra, một bộ trang sức phỉ thúy nghiêm chỉnh nằm trong hộp.



Giá trị của bộ trang sức này không nhỏ.



Điêu khắc trạm trổ đều rất tinh xảo, hoàn toàn đã vượt qua ý nghãi diễn đạt của phỉ thúy.



Nói là hàng lưu giữ cũng không quá.



Hạ Nhật Ninh cười dịu dàng: “Không có gì, Hạ gia tính gia nhập vào Đông bắc 3 tỉnh, cứ phải cần người dẫn lối. Nếu họ đã muốn làm người trung gian, thì anh thuận tiện cho họ mặt mũi này, có nhiểu tiền cùng nhau kiếm, mới có thể kiếm được nhiều hơn.’



Thẩm Thất quay đầu nhìn Thẩm Nhất nói: “anh hai, em đã nói qua cái gì? Hôm nay anh đã thấy rõ rồi chứ?”



Thẩm Nhất và các anh em khác gắng nhịn cười, đều gặt đầu: “Tiểu Thất nói quả nhiên không sai!”