Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 271 :

Ngày đăng: 13:32 30/04/20


Trình Thiên Cát vừa mới gặp Thôi Nguyệt Lam, hiện giờ lại nghe thấy Hạ phu nhân nói vậy, đáy lòng dấy lên một mong muốn phản kháng.



Có điều hắn theo Hạ phu nhân nhiều năm như vậy nên đã học được cách giấu nhẹm đi tâm trạng của mình rồi.



Hạ phu nhân tiếp tục nói: “Còn nửa tháng nữa là đến tiệc mừng thọ tám mươi tuổi của lão phu nhân, làm xấu mặt Thẩm Thất trong ngày quan trọng như vậy là hợp lý nhất. Thiên Cát, cậu là trợ thủ đắc lực của tôi, tôi tin tưởng cậu!”



Lúc này, Trình Thiên Cát mới lên tiếng trả lời: “Chị Vưu, chuyện lần này em cảm thấy không ổn.”



Hạ phu nhân kinh ngạc hỏi: “Thiên cát, tại sao cậu lại nói vậy? Không phải cậu từng nói chuyện này thắng chắc sao?”



Trình Thiên Cát bình tĩnh đáp lời: “Em muốn biết rõ Thẩm Thất này rốt cuộc là người thế nào?”



Hạ phu nhân chợt im lặng một hồi.



Bấy giờ Hạ phu nhân không biết Thôi Nguyệt Lam từng đến tìm Trình Thiên Cát.



Nếu hôm nay không có chuyện của Thôi Nguyệt Lam thì Trình Thiên Cát sẽ giải quyết xong Thẩm Thất.



Nhưng nếu như Thôi Nguyệt Lam thực sự thành con dâu của Vưu Tâm Nguyệt, e rằng Trình Thiên Cát hắn sẽ khó sống những tháng ngày sau này.



Nhưng trải qua trận ầm ĩ của Thôi Nguyệt Lam, Trình Thiên Cát đột nhiên tỉnh táo lại.



Hắn không muốn những ngày tháng sau này sẽ phải sống trong những tiếng mắng chửi cay độc của Thôi Nguyệt Lam.



Hạ phu nhân cũng ngay lập tức lấy lại bình tĩnh, nói: “Được, tôi tôn trọng quyết định của cậu.”



Cúp điện thoại, Trình Thiên Cát liền bấm số điện thoại của Thẩm Thất: “Tiểu Thất? Có rảnh không? Tâm trạng tôi không tốt, cô có thể đến đây một chút không?”



Thẩm Thất đang mua sắm ở bên ngoài, nghe thấy Trình Thiên Cát nói vậy, liền trả lời: “Được, tôi đến tìm anh.”



Cúp điện thoại, Thẩm Thất luôn cảm thấy giọng nói của Trình Thiên Cát hơi kỳ lạ, lẽ nào hắn thực sự xảy ra chuyện rồi?



Thẩm Thất cũng không do dự, lái xe thẳng qua đó.



Vừa đến quán của Trình Thiên Cát, quả nhiên thấy phía trước quán ngừng kinh doanh như thể chưa từng khai trương.



Đây không phải là vừa khai trương sao?



Sao đột nhiên lại ngừng kinh doanh?



Đã xảy ra chuyện gì vậy?



Thẩm Thất lên thẳng lầu hai, không một bóng người, sau đó lại đi lầu ba.




“Đâu có! Mười tám năm trước chúng ta từng quen biết nhau mà!” Thẩm Thất cười híp mắt mà nói.



Đột nhiên có thứ gì đó thúc đẩy Trình Thiên Cát, hắn muốn nói cho Thẩm Thất biết hắn vốn không phải anh trai nhỏ mà Thẩm Thất tìm năm đó.



Hắn chỉ giả mạo.



Hắn chỉ là một tên sát thủ muốn lợi dụng lời nói dối này để đến lừa cô thôi, hắn là kẻ giết người, là đồ khốn nạn!



Thế nhưng hắn không thể nói.



Không chỉ không thể nói mà còn muốn ghim sâu cái bí mật này.



Nhưng bảo hắn ra tay với Thẩm Thất, hắn thật sự không làm được.



Hắn thậm chí còn nghĩ rằng, nếu thật sự hắn dám làm gì Thẩm Thất, hắn sẽ sợ hãi khi đối mặt với đôi mắt oán trách và bị tổn thương của Thẩm Thất.



Hắn thực sự không muốn khiến Thẩm Thất tổn thương.



Cho dù đó có là nhiệm vụ của hắn.



Lần đầu tiên trong đời, hắn muốn tìm cách kết thúc nhiệm vụ đến vậy.



Cho dù là mạo hiểm, dù bị Vưu Tâm Nguyệt chửi rủa thậm tệ thậm chí trừng phạt, hắn cũng không muốn tiếp tục làm nữa.



Một cô gái thiện lương khả ái như vậy, chỉ cần người có đầu óc thì đều không xuống tay nổi!



Trình Thiên Cát tự an ủi chính mình như vậy.



Thế nhưng, phía chị Vưu phải đối phó thế nào?



Hắn nên đáp lại thế nào?



Sao Thôi Nguyệt Lam kia lại lọt vào mắt chị Vưu được nhỉ?



Sao chị Vưu lại muốn đem người phụ nữ đó gả cho con trai mình?



Thẩm Thất là cô gái tốt như vậy, lại không nhìn thấu được những điểm tốt của cô?



Nếu thực sự có một ngày Thẩm Thất bị nhà họ Hạ gạt sang một phía, dù phải bỏ mặc tất cả hắn cũng đưa cô ấy cao chạy xa bay!



Thẩm Thất đột nhiên chuyển chủ đề: “À, đúng rồi, anh còn chưa nói, hôm nay anh buồn vì chuyện gì mà.”