Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 275 :

Ngày đăng: 13:32 30/04/20


Thái độ của khách sạn cũng khá tốt, hóa đơn nhanh chóng được tính vào tên của Lưu Nghĩa.



Tất cả những thứ còn dính vết máu, đã được Thẩm Thất và Lưu Nghĩa cùng nhau tiêu hủy hết.



Việc còn lại, phải làm phiền đến Lưu Nghĩa rồi.



Tại vì, Thẩm Thất thiệt sự không biết phải làm sao để chăm sóc cho một nạn nhân nhuốm máu đầy mình.



Lưu Nghĩa chơi quyền anh mỗi ngày, ngày nào cũng thấy máu, nên cũng quen với việc này rồi.



Cho nên Lưu Nghĩa ra tay giúp Trình Thiên Cát cởi hết quần áo ra, lau mình cho anh ấy xong mới phát hiện anh ấy có vết thương ở rất nhiều chỗ, nặng nhất là vết thương ở bụng, vết cắt dài đến cả thước, rõ ràng là bị vũ khí nhọn đâm vào.



Lưu Nghĩa nói nhỏ: “Cũng may không có vết súng, nếu không chúng ta càng khó xử. Tiểu Thất, cậu đến nhà thuốc mua một ít băng gạc và thuốc chống viêm, và thêm một ít thuốc kháng sinh. Anh ta bị thương nặng lắm, đoán chắc sẽ bị sốt cao, mua luôn một ít thuốc hạ sốt. Nhớ là đừng mua ở cùng một nhà thuốc, chia ra mua ở nhiều chỗ khác nhau nhé.”



Thẩm Thất đi mua liền, cô chạy xe đến một số nơi, rồi mang về hai rương thuốc to.



Có một số loại thuốc chống chỉ định, Thẩm Thất phải nhờ tiểu Xuân chuẩn bị dùm mình.



Tiểu Xuân không hề hỏi Thẩm Thất dùng những thứ này để làm gì, nhưng khi đưa chúng cho Thẩm Thất, đã nói một câu mang đầy ẩn ý: “Thiếu phu nhân nếu có rắc rối gì, cứ việc đến tìm tôi nhé. Ở Thành phố Vinh này, không có việc gì mà nhà họ Hạ không giải quyết được.”



Thẩm Thất cũng không giải thích gì thêm, chỉ gật gật rồi mang rương thuốc quay về đó.



Đợi đến khi Thẩm Thất quay về, Lưu Nghĩa đã làm sạch toàn thân cho Trình Thiên Cát rồi.



Trình Thiên Cát vẫn còn đang trong cơn hôn mê, ngoài chiếc quần lót ra thì toàn bộ đã được lột sạch.



Thẩm Thất đưa rương thuốc cho Lưu Nghĩa, Lưu Nghĩa liền thoa thuốc cầm máu cho anh ta một cách chuyên nghiệp, băng lại vết thương, tiện thể tiêm cho anh một mũi kháng sinh.



Thẩm Thất thở phào nhẹ nhõm, ngồi bên giường nhìn Lưu Nghĩa đo nhiệt độ cơ thể cho Trình Thiên Cát một cách điêu luyện, nói: “Sao khi không lại bị thương cơ chứ?”



Lưu Nghĩa nói mà không thèm ngẩng đầu lên: “Cậu còn chưa giải thích cho tớ về thân phận của anh ta đấy!”




Lưu Nghĩa nói: “Đâu có gì đâu. Anh yên tâm, chúng tôi giữ bí mật về hành tung của anh kỹ lắm, nhưng mà có phải anh nên giải thích cho chúng tôi biết tại sao anh lại bị thương nặng vậy không?”



Và ngay lúc này đây, Tiểu Xuân lấy chuyện Thẩm Thất mang rất nhiều thuốc ra ngoài, báo cáo lại cho Hạ Nhật Ninh nghe.



Hạ Nhật Ninh nheo mắt, nói: “Cần nhiều thuốc chống chỉ định như thế, xem ra nạn nhân không thể nhập viện được. Tiểu Thất, có vẻ như em đang giấu anh khá là nhiều chuyện đó! Đi điều tra xem, dạo này tiểu Thất hay qua lại với những người nào.”



Tiểu Xuân ngay lập tức gật đầu nhận lệnh, quay đầu định bước đi, đột nhiên Hạ Nhật Ninh gọi lại: “Đợi chút! Thôi đi, không cần điều tra! Nếu cô ấy muốn nói tôi biết, thì sẽ tự nói với tôi. Tôi đồng ý tin tưởng cô ấy.”



Tiểu Xuân nhìn Hạ Nhật Ninh với vẻ kinh ngạc, nhanh chóng cuối đầu nói: “Dạ, tổng tài.”



Ngay lúc này, Tiểu Hạ gõ cửa từ bên ngoài và đi hồng hộc vào trong: “Tổng tài, thông tin mà anh muốn dò la đã có kết quả rồi. Chỉ vừa lúc nãy, quả thật đã có một người đến quấy rối ở sòng bạc, bây giờ tất cả đám người Mãn Thế Giới của sòng bạc đều đang tìm kiếm người đó! Khi người đó bỏ đi, trên người đang có vết thương nặng, Các bệnh viện địa phương và một số khác xung quanh đó đều có người của họ đứng chờ sẵn, chỉ đợi người đó tự mò đến thôi. Ơ? Tổng tài, Tiểu Xuân, sao hai người nhìn tôi với ánh mắt kỳ lạ vậy? Tôi đã nói sai cái gì à?”



Hạ Nhật Ninh gượng cười: “Tôi nghĩ, tôi đã biết người quấy rối sòng bạc đang ở đâu rồi.”



Không cần nói, thuốc mà Thẩm Thất mang đi chính là dùng cho người đó!



Chỉ là, sao mà Tiểu Thất lại quen biết mới một người quấy rối sòng bạc chứ?



“Dặn dò bên dưới, phải trông chừng người của sòng bạc. Nếu như bọn họ tới gần tiểu Thất, phải lập tức đánh trả lại cho tôi.” Hạ Nhật Ninh ra lệnh cho cấp dưới: “Không cần biết là ai, cũng phải đánh tra cho tôi.”



Tiểu Hạ vẻ mặt kỳ lạ: “Nhưng mà tổng tài, chúng ta không thể đối đầu với đám người bên sòng bạc được?”



Tiểu Xuân giải thích: “Người đó, hiện tại có thể đang ở chỗ của nhị thiếu phu nhân.”



Tiểu Hạ như được thông suốt: “Tôi hiểu rồi! Tôi sẽ đi làm việc ngay! Yên tâm, ở thành phố Vinh, cho dù thiếu phu nhân đi một mình cũng có thể hiên ngang mà đi! Đám người đó không dám làm gì nhị thiếu phu nhân đâu ạ!”



Nói dứt câu, tiểu Hạ quay lưng bước đi chấp hành mệnh lệnh của Hạ Nhật Ninh một cách mạnh mẽ.



Hạ Nhật Ninh nhẹ nhàng nắn ngón tay của mình, thầm nghĩ trong lòng: “Người này có mối quan hệ gì với tiểu Thất chứ?