Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 287 :

Ngày đăng: 13:32 30/04/20


Công ty mà Hạ Nhật Ninh hôm nay ở, là chi nhánh của công ty. Không có cách nào, nơi đây cách nhà gần.



Hắn không phải là người thích đi xa.



Bây giờ càng không muốn đi xa rồi.



Thẩm Thất là ở giữa hai nơi Cảnh Hoa trang viên và đại trạch của Hạ gia mà chạy tới chạy lui đấy.



Ở chi nhánh của công ty, hai người còn có thể cùng nhau ăn cơm trưa.



Hạ Nhật Ninh hận không thể một ngày ba bữa cơm đều cùng Thẩm Thất ăn đấy!



Đi vào phòng, Hạ Nhật Ninh không có quan tâm tới Thôi Nguyệt Lam, lại cho Thẩm Thất kéo ra cái ghế trước.



Thẩm Thất hướng hắn ngọt ngào mà cười cười, trong mắt phượng của Hạ Nhật Ninh đều ngập đầy niềm tươi cười.



Hai vợ chồng như không để ý ai hết mà thể hiện tình cảm, không biết đã lóe mù biết bao nhiêu mắt Thái Kim của bao nhiêu người.



Thôi Nguyệt Lam nhìn thấy Thẩm Thất càng cười càng sáng lạn, tâm trạng của cô lại càng gắt gỏng.



Thô lỗ mà một phát kéo ra cái ghế, đặt mông ngồi xuống.



Hạ Nhật Kỳ kinh ngạc nhìn thoáng qua Thôi Nguyệt Lam.



Vài năm không gặp, sự gia giáo ở trên người của Thôi Nguyệt Lam đã đi đâu rồi?



Lúc ăn cơm, sau khi Thẩm Thất đem tình hình chuẩn bị của tiệc thọ cùng với tình trạng sức khỏe của lão phu nhân đều báo cáo một lần, mới lên tiếng: "Ngày mai là ngày chính thức trở về nhà, tiệc nhà cũng đều đã chuẩn bị ổn thỏa rồi. Là lão phu nhân đích thân xem qua đấy, mục đích là muốn chiều khẩu vị của tất cả mọi người. Em cũng đã đem thực đơn mang đến rồi, đại ca xem thử có nới cần sửa chữa hoặc là cộng thêm gì không?"



Thẩm Thất đem một phần thực đơn giao cho Hạ Nhật Kỳ.



Hạ Nhật Kỳ gật gật đầu nói: "Tôi không quản chuyện ở trong nhà, em thân là nữ chủ nhân, em cùng bà thương lượng là được rồi."



Thôi Nguyệt Lam nhịn không được lại lần nữa khinh rẻ mà mở miệng: "Muốn nói thương lượng, cô cũng nên đi tìm mẹ thương lượng mới đúng! Dù sao, bà ấy là mẹ chồng của cô."



Ánh mắt của Thẩm Thất tối lại: "Thế nhưng là, tôi không biết bà ấy ở đâu. Tôi không liên lạc được."



"Đó chính là vấn đề của bản thân cô rồi, liên quan gì tới tôi?" Thôi Nguyệt Lam nhịn không được giuễ cợt nhìn Thẩm Thất mà nói: "Cô không phải là lo lắng bị mẹ của tôi đuổi ra khỏi nhà, vì vậy không dám đi chăng?"



Thôi Nguyệt Lam vừa nói như vậy, Hạ Nhật Kỳ đều nghe không nổi nữa rồi, càng đừng nhắc Hạ Nhật Ninh rồi.


Sau khi nói xong, tròng mắt của Thôi Nguyệt Lam đảo một vòng, nói: "Bởi vì chuyện của em, đã cho anh rất nhiều rắc rối rồi! Anh Nhật Ninh, lòng tốt của anh em là biết đấy! Em cùng đại ca sẽ chỉ là anh em, không phải là người yêu đấy! Em không thể để cho anh khiến lão phu nhân không thích nữa!"



Hạ Nhật Ninh thở dài một tiếng, nói: "Nếu như em ngay từ đầu cứ như vậy mà hiểu chuyện, thật là tốt biết bao?"



Thôi Nguyệt Lam rưng rưng nước mắt mà trả lời: "Anh Nhật Ninh, em đã biết sai rồi! Em đã học ngoan rồi! Em cũng sẽ không khiến anh phiền não nữa rồi!"



"Nếu như đã học ngoan rồi, về sau đừng mọi nơi đều chống đối tiểu Thất." Hạ Nhật Ninh nhìn thấy một bộ dạng nhận lỗi của Thôi Nguyệt Lam, cũng không khỏi lòng mềm nhũn xuống: "Cô ấy là chị dâu, em phải đối với cô ấy có đủ sự kính trọng."



"Đúng, em đã biết rồi." Thôi Nguyệt Lam một biểu cảm ủy ủy khuất khuất mà nói: "Em cũng không nói gì a! Em hôm nay nói chẳng lẽ cũng không phải là lời nói thật sao? Anh Nhật Ninh đã có vợ rồi, cũng không muốn có em gái sao? Có phải ở trong lòng của anh Nhật Ninh, cũng chỉ có Thẩm Thất, không còn có vị trí của em rồi sao?"



"Được rồi, anh không phải đã nói rồi sao? Chúng ta đều là người một nhà, đừng nói như vậy." Hạ Nhật Ninh thở dài một tiếng: "Ngày mai khi về nhà, không thể để cho bà nhìn thấy bộ dạng này của em. Thừa dịp còn chưa có về nhà, tranh thủ thời gian tìm nơi xử lý một chút dấu vết ở trên người."



Thôi Nguyệt Lam nghe được Hạ Nhật Ninh nói như vậy, đã biết rõ cửa ải này cuối cùng là lừa qua được rồi.



Tiếp theo, cô thì phải nghĩ cách đem cái trách nhiệm này, từ trên người của Hạ Nhật Kỳ chuyển dời đến trên người của Hạ Nhật Ninh!



Nói cái gì, cũng không thể cho Thẩm Thất con tiểu tiện nhân kia kiếm được lời lại còn khoe mã!



"Đúng, anh Nhật Ninh nói rất đúng. Em nhất định sẽ không để cho anh Nhật Ninh khó xử đấy." Thôi Nguyệt Lam lập tức ngoan ngoãn mà nói: "Vậy em đi trước đây. Ngày mai, em sẽ cùng cha mẹ cùng nhau trở về Hạ gia đấy."



Hạ Nhật Ninh gật gật đầu.



Thôi Nguyệt Lam lúc này mới lưu luyến rời đi.



Nhìn bóng lưng của Thôi Nguyệt Lam, Hạ Nhật Ninh sao cảm thấy sự việc phát triển hình như quá mức thuận lợi rồi.



Sự thật, đúng là như vậy sao?



Được rồi, dù sao lần này không có kéo đến trên người của tiểu Thất, cũng liền mặc kệ cô ấy được rồi.



Mặc kệ cô ấy cùng đại ca rốt cuộc là quan hệ gì.



Chỉ cần là đại ca thích, mình cũng sẽ tận lực giúp đại ca thực hiện đấy.



Bất kể là tự do hay là hôn nhân, mình cũng sẽ hết sức đấy.



Thôi Nguyệt Lam sau khi rời khỏi, cũng không có đi xử lý dấu vết ở trên người, mà là đi tìm Trình Thiên Cát.



Kết quả, cô không tìm thấy Trình Thiên Cát, lại phát hiện xe của Hạ phu nhân dừng ở nơi cách cửa tiệm của Trình Thiên Cát không xa.