Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 350 :

Ngày đăng: 13:33 30/04/20


Thẩm Lục đứng vững bước, đầu cũng không quay lại mà nói: "Cảm ơn lòng tốt của anh. Nhưng mà, tôi không cần. Tôi là một người đàn ông, không cần bất kỳ che chở gì. Sùng Minh, anh đúng là không phải một người tốt. Thế nhưng là, tôi cứu được anh hai lần. Nếu như có thể mà nói, trong lúc cần thiết, nếu như anh có thể ra tay giúp tôi một lần, tôi cũng sẽ lòng mang cảm kích đấy. Tạm biệt! Đừng có lại bị thương nữa!"



Nói xong câu đó, Thẩm Lục quay người rời đi.



Sùng Minh nhìn xem bóng lưng của Thẩm Lục, ánh mắt một lần trở nên phức tạp lên.



Nghe được câu nói cuối cùng của Thẩm Lục, ly rượu ở trong tay của Sùng Minh từ từ buông xuống, lầm bầm lầu bầu nói: "Tiểu mỹ nhân, anh quan tâm tôi như vậy, tôi làm sao cam lòng lỡ mất anh đây?"



Sùng Minh tà túy mà cười cười, thở dài một tiếng, đối với thuộc hạ của mình ra mệnh lệnh nói: "Đi điều tra một chút, Những ngày này Charley đều đang làm cái gì."



Thẩm Lục vẫn chưa về nhà, Thẩm Thất vừa về nhà thì một người đối mặt với căn nhà trống rỗng.



Thẩm Thất vừa mới thay giày, chuẩn bị nghỉ ngơi một chút.



Tiếng chuông cửa ở phía sau vang lên.



Thẩm Thất đi qua, thông qua bộ đàm nhìn thấy người đứng ở bên ngoài, hơi kinh ngạc.



Hạ Nhật Ninh? Hắn tại sao tới rồi?



Thẩm Thất mở cửa, nhìn xem Hạ Nhật Ninh, chớp mặt vài cái, không biết nên nói cái gì cho phải rồi.



Mặc dù lúc ở Đông Bắc, hai người giải thích rõ ràng chuyện của Thôi Nguyệt Lam.



Thế nhưng là, vấn đề của Vưu Nguyệt Tâm vẫn chưa có giải quyết đây!



Hắn bây giờ thì như vậy tới đây, Đúng là đại trượng phu (mượn từ trong tiếng Nhật, có nghĩa là ổn) không?



Hạ Nhật Ninh dường như không nhìn thấy sự kinh ngạc ở dưới đáy mắt của Thẩm Thất, lắc lắc đồ ở trong tay, nói: "Vừa rồi anh của em gọi điện thoại cho anh, nói đêm nay anh ấy sợ là phải rất khuya mới có thể trở về. Một mình em ở chỗ này, có lẽ là không có cách nào ăn cơm tối. Em bây giờ đang mang thai, không thể ngửi khói dầu. Vì vậy anh cho đầu bếp ở trong nhà làm xong rồi, anh cho em mang tới."



Thẩm Thất không biết nên nói cái gì cho phải rồi.



"Sao? Không muốn ăn đồ của nhà bếp ở trong nhà làm sao? Vậy anh có cần cho người của khách sạn đưa cho em chút?" Hạ Nhật Ninh nhìn thấy sự do dự và ngọ ngoạy ở trên mặt của Thẩm Thất, cố ý giả bộ như nhìn không thấy vậy, nói: "Nếu không, chúng ta đi ra ngoài ăn?"



Thẩm Thất há miệng, nhường ra đường: "Không cần, không cần phải phiền phức như thế đấy."



Hạ Nhật Ninh thuận lợi từng bước từ từ bước vào, đem hộp cơm đặt ở trên mặt bàn.




Vừa nghĩ tới Hạ Nhật Ninh thật sự mặc vào trang phục của mấy anh mát xa, cho những người phụ nữ khác mát xa.



Đáy lòng của Thẩm Thất, trong nháy bắt biển chua nổi sóng.



Chỉ số nhan sắc của hắn cao như vậy, nếu quả thật đi làm anh mát xa, còn không bị người ta chiếm quá nhiều lợi sao a?



Không được, kiên quyết không thể làm như vậy!



Hạ Nhật Ninh nhìn thấy vẻ mặt ghen tuông của Thẩm Thất, phụ một tiếng bật cười, đưa tay lướt qua chóp mũi của Thẩm Thất: "Đồ ngốc! Em cảm thấy anh sẽ thất nghiệp sao? Cả người trên thế giới đều thất nghiệp rồi, anh cũng sẽ không thất nghiệp."



"Nói được tự tin như vậy!" Thẩm Thất bĩu môi nhìn xem hắn.



"Hôm khác a, cho tiểu Xuân cùng em tính xem chồng em có bao nhiêu gia sản. Trừ phi trái đất bị hủy diệt, nếu không, Hạ gia sẽ không phá sản." Hạ Nhật Ninh tràn đầy tự tin mà trả lời: "Vì vậy, thu hồi vẻ mặt toàn dấm chua của em đi. Đời này, anh ngoại trừ mẹ của em và bà ra, em là phái nữ thứ ba mà anh phải phục vụ đấy. Sau này ngoại trừ con gái của chúng ta, không có người nào có đãi ngộ này đấy!"



"Em mới không có!" Thẩm Thất sau khi nghe thấy Hạ Nhật Ninh chỉ cho bà và mẹ chồng phục vụ, trên mặt kìm lòng không được nở rộ một niềm vui vẻ, ngoài miệng vẫn còn đang mạnh miệng.



Hạ Nhật Ninh thò tay chấm vào chóp mũi của Thẩm Thất, một vẻ mặt cưng chiều: "Em a "



"Nhật Ninh, nói một chút chuyện xưa khi còn bé của anh đi?" Thẩm Thất tò mò mà hỏi: "Có thể nói với em không?"



"Đương nhiên là có thể. Anh cho rằng, em đối với quá khứ của anh dù sao vẫn là không có hứng thú, vì vậy mãi cũng không có nhắc qua với em." Hạ Nhật Ninh cuối cùng cũng chờ đến được ngày này, Thẩm Thất cuối cùng cũng chủ động hỏi về quá khứ của hắn rồi!



Thật là hả hê lòng người!



Thẩm Thất cứ như vậy thoải thoải mái mái nằm ở trên đùi của Hạ Nhật Ninh, cảm nhận lấy cơ bắp chắc khỏe có lực cùng với lực đạo mát xa khiến người thoải mái đến mức muốn thét lên, nghe Hạ Nhật Ninh kể về chuyện quá khứ của hắn.



"Từ lúc anh bắt đầu nhớ chuyện, chính là ở trong huấn luyện trải qua đấy. Em cũng biết, mẹ của anh là sát thủ, cha của anh là thủ lĩnh của lính đánh thuê. Hoàn cảnh cuộc sống của anh vào lúc đó có thể nghĩ được. Mỗi ngày cùng một đám người cùng nhau vác nặng huấn luyện. Người khác vá nặng được ba mươi kg, anh vác nặng được một kg. Tóm lại đều là phải vác nặng đấy. Lúc ấy mẹ của anh đã thuộc về trạng thái nửa lui, cha của anh tốn không ít trả giá, đổi lấy thân tự do của mẹ anh."



"Cái tổ chức kia xem ở trên phần Hạ gia, không dám không nể mặt cha của anh. Vì vậy nhận lấy tiền của cha anh, thì thả mẹ của anh ra rồi. Từ lúc đó bắt đầu, mẹ của anh đã không còn là thành viên chính thức ở bên trong tổ chức sát thủ rồi, mà là một tồn tại của một cô vấn tính chất. Giống như thân phận của em bây giờ ở viện trung khoa, không phải là một biên chế chính thức, nhưng mà cũng treo danh."



Thẩm Thất gật gật đầu, tỏ vẻ lý giải.



"Tính tình của mẹ anh nóng nảy, không có cách, người của cái nghề này phần lớn là cả người tàn bạo." Hạ Nhật Ninh cười gượng: "Điểm này, ủy khuất em rồi, tiểu Thất."



"Về sau, anh luân phiên dưới mọi loại huấn luyện nghiền ép của cha anh và mẹ anh, mãi cho đến thời thiếu niên mới trở lại Hạ gia, chính thức tiếp nhận giáo dục của người thừa kế của Hạ gia." Hạ Nhật Ninh nói qua loa sơ sài: "Lại về sau, Hạ gia cạnh tranh gay gắt như vậy. Để giự được vị trí này, đúng là hao tốn tâm huyết, đã bỏ ra rất nhiều tâm sức."