Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 351 :

Ngày đăng: 13:33 30/04/20


"Vì vậy, anh đến bây giờ còn như thế nơm nớp lo sợ như giẫm lên lớp băng mỏng trên mặt nước?" Thẩm Thất ngẩng đầu nhìn hắn.



Hạ Nhật Ninh cười khẽ: "Đúng vậy a. Vị trí này thực sự không phải là giống như người khác nghĩ được dễ dàng như thế. Gánh vác cả Hạ gia, một sản nghiệp lớn như vậy. Sao có thể hành động thiếu suy nghĩ đây?"



Thẩm Thất thoáng chốc nhớ ra cô bé kia ở dưới đáy lòng của Hạ Nhật Ninh.



Vậy cô bé đó có lẽ là người mà đáy lòng của Hạ Nhật Ninh giấu được sâu nhất chăng?



Phùng Khả Hân cũng được, Thôi Nguyệt Lam cũng thôi.



Cuối cùng cũng là từ dưới đáy lòng của Hạ Nhật Ninh xóa đi dấu vết rồi.



Thế nhưng là cô bé kia, chỉ sợ là không cách nào xóa đi rồi.



Nếu không thì, lúc Lâm Khê xuất hiện, hắn cũng sẽ không vui vẻ như vậy.



Mặc dù Lâm Khê là một người lường gạt, thế nhưng là, ngay lúc đó Hạ Nhật Ninh vẫn là rất vui vẻ đấy.



Tuy rằng không muốn để tâm vào chuyện vụn vặt, thế nhưng là vẫn là nhịn không được muốn nghĩ tới, mình cùng cô bé ở dưới đáy lòng Hạ Nhật Ninh kia, rốt cuộc là ai quan trọng hơn đây?



Nếu có một ngày, cô bé này xuất hiện rồi, vậy mình.



Nghĩ được như vậy, lòng của Thẩm Thất lại đau đứng lên.



Cũng đã nói rồi, sau khi có yêu, mới lại nghĩ ngợi lung tung.



Chỉ có người đã từng yêu thắm thiết, mới lại lo được lo mất như vậy.



Lúc này, Thẩm Thất hoàn toàn khống chế không nổi suy nghĩ đã tách rời của mình rồi.



Vừa nghĩ tới sau này sẽ xuất hiện một cô gái, cười nói thản nhiên đứng ở bên người Hạ Nhật Ninh, nói cho Hạ Nhật Ninh biết, cô ấy chính là người mà Hạ Nhật Ninh muốn tìm.



Thẩm Thất cảm thấy mình đến lúc đó nhất định sẽ sụp đổ đấy!



Bởi vì quá yêu, vì vậy không thể nhẫn nhịn, chịu nửa phần khuyết điểm nhỏ nhặt.



Dù là Hạ Nhật Ninh nói không yêu cô, thế nhưng là chỉ cần Hạ Nhật Ninh quan tâm cô, mình cũng sẽ đau lòng đến nửa chết nửa sống đấy.



Hạ Nhật Ninh phát giác được biểu cảm khác thường của Thẩm Thất, ngón tay dừng lại, hỏi: "Lại đang suy nghĩ lung tung gì đấy?"



Thẩm Thất quay đầu qua một bên: "Không có."



Hạ Nhật Ninh đặt đầu của cô ngay lại: "Chớ cùng anh nói dối! Em là không biết nói dối!"



Thẩm Thất cắn môi, hốc mắt hơi hơi ướt át một hồi, nói: "Em chính là đột nhiên nhớ tới, anh đã từng thừa nhận qua đấy, dưới đáy lòng của anh luôn có một cô gái "



Hạ Nhật Ninh nhìn xem một biểu cảm ghen tuông của Thẩm Thất, đáy lòng xém chút nữa cười lật trời.



Tiểu Thất của hắn chính là đáng yêu như vậy, tự mình ăn dấm chua của bản thân, lại có thể ăn được nhiều như vậy!



Hạ Nhật Ninh cố ý trêu chọc Thẩm Thất: "A, đúng a! Làm sao rồi?"



Thẩm Thất lập tức đẩy ra tay của Hạ Nhật Ninh: "Nếu như, em nói là nếu như. Có một ngày cô bé kia xuất hiện ở trước mặt anh, anh có yêu phải cô ấy không?"



Hạ Nhật Ninh một vẻ nghiêm túc mà trả lời: "Có!"


"A..., đau!" Thẩm Thất vặn vẹo khuôn mặt nhỏ nhắn mà nhìn hắn: "Anh là chó a?"



"Anh là đang tức giận, anh đều đã cho em nhiều cơ hội như vậy, em tại sao chưa bao giờ hỏi qua chuyện quá khứ của anh? Anh đợi rất lâu rất lâu, thế nhưng là em mãi không hỏi. Em không hỏi, anh làm sao nói?" Hạ Nhật Ninh vô cùng thấ vọng, đưa tay mạnh chọc vào trán của Thẩm Thất: "Em mỗi ngày đều đang suy nghĩ gì đấy!"



Thẩm Thất nói lắp bắp: "Nhưng mà, nhưng mà nhưng mà không đúng a! Tiểu ca ca của em đã xuất hiện rồi a! Đây. Đây. Là chuyện như thế nào?"



Mắt phượng của Hạ Nhật Ninh hất lên: "Hả? Còn có người dám giả mạo anh?"



Giả mạo?



Trình Thiên Cát?



Không thể nào!



Rốt cuộc là người nào giả mạo người nào a!



Thẩm Thất đẩy đẩy Hạ Nhật Ninh: "Đứng lên đứng lên, để em hỏi kỹ anh một chút!"



Hạ Nhật Ninh thuận thế ngồi dậy, Thẩm Thất lúc này mới khó khăn từ trên ghế salon bò lên, quay đầu nhìn Hạ Nhật Ninh: "Đây rốt cuộc là chuyện như thế nào?"



"Anh còn muốn hỏi em là chuyện như thế nào đây?" Hạ Nhật Ninh tức giận mà trả lời: "Nói đi, tiểu ca ca mà em nói kia là chuyện như thế nào?"



Thẩm Thất cúi đầu trả lời: "Em còn nhớ rõ, mấy ngày hôm trước em đã nói với anh, chuyện mà em muốn giới thiệu một người bạn cho anh quen biết không? Thế nhưng là chưa kịp gì, anh ấy đã đi làm nhiệm vụ rồi. Anh ấy chính là tiểu ca ca, khi em còn bé đã gặp phải mà em nói kia a! Em vốn là muốn nói cho anh biết, em đối với anh ấy chỉ có tình bạn, không có cái khác. Thế nhưng là còn chưa kịp nói, anh ấy liền "



Hạ Nhật Ninh nhạy bén nắm bắt được cái gì: "Đợi một chút, em mới vừa nói cái gì? Hắn đi làm nhiệm vụ? Nhiệm vụ gì?"



Thẩm Thất tiếp tục nói: "Anh ấy là một tên sát thủ. Trên người anh ấy có một hình xăm, là cùng trên người của mẹ anh giống y như đúc đấy!"



Mắt phượng của Hạ Nhật Ninh trong nháy mắt trợn to!



Hắn hình như. Đã đoán được cái gì rồi!



Vừa nghĩ tới có cái khả năng kia, đáy lòng của Hạ Nhật Ninh đột nhiên bộc phát lên một đoàn lửa giận!



Bà ấy tại sao có thể làm như vậy!



Bà ấy thật sự là không sợ đả thương con tim của con trai sao?



Vậy mà cầm lấy chuyện xưa của hắn, để cho người khác mạo danh thế thân!



Còn là một tên sát thủ!



Hạ Nhật Ninh thoáng một phát đứng lên, vừa định xông về đi chất vấn một phen, thế nhưng là hắn miễn cưỡng nhịn lại rồi!



Hắn không thể ở trước mặt của Thẩm Thất biểu hiện ra ngoài!



Hắn không thể để cho quan hệ mẹ chồng con dâu đã vốn khó khăn, lại họa vô đơn chí!



Hắn là người đàn ông, hắn có trách nhiệm điều chính tốt quan hệ trong gia đình!



Cái trách nhiệm này, hắn chịu!



Hạ Nhật Ninh sau khi nghĩ thông suốt điểm này, lập tức ngồi xuống, nói: "Tiểu Thất, em tiếp tực nói tiếp."



Thẩm Thất hoàn toàn không biết Hạ Nhật Ninh tại sao lại phản ứng kịch liệt như vậy, chỉ có thể phối hợp mà tiếp tục nói tiếp: "Em là lúc lần đầu tiên đi Đông Bắc, trong lúc vô tình gặp được anh ấy đấy, sau đó trong lúc vô tình lại nói tới, mới biết được, anh ấy chính là tiểu ca ca của em khi em còn bé đấy."