Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 352 :

Ngày đăng: 13:33 30/04/20


Sắc mặt của Hạ Nhật Ninh trong nháy mắt trở nên rất khó coi.



Rất hiển nhiên, đây là có kế hoạch trước đấy.



Mà có thể làm ra loại chuyện như vậy, ngoại trừ cha mẹ của hắn ra, không có người khác.



Bởi vì, rất nhiều chi tiết của vấn đề, hắn chỉ đối với Vưu Tâm Nguyệt nhắc qua.,



Mà người kia còn là một tên sát thủ, như vậy kết quả cũng không cần đoán rồi.



Gần như có thể kết luận, chính là Vưu Tâm Nuyệt cho thuộc hạ của mình, mạo danh thế thân phân năm đó của mình, xuất hiện ở bên người Thẩm Thất, để lừa gạt tình cảm của Thẩm Thất!



Nếu như tình yêu của Thẩm Thất đối với mình không đủ kiên quyết, cô ấy sẽ thay lòng đổi dạ, cùng theo tên giả mạo kia cao chạy xa bay!



Một chiêu giải quyết tận gốc này, là năm đó cha mẹ đã nghiêm túc dạy qua mình đấy.



Mình tại sao lại có thể quên được!



Đáy lòng của Hạ Nhật Nình lửa giận hừng hực dựng lên!



Hắn không ngờ được, cha mẹ của mình lại gạt mình, làm nhiều chuyện như vậy!



Đáng may, đáng may!



May là tiểu Thất của hắn không phải là cái loại phụ nữ thay đổi thất thường!



May là tiểu Thất của hắn là một người phụ nữ tính tình thuần khiết!



Bằng không mà nói, thử hỏi một chút, gặp được một tên chức nghiệp sát thủ thêm một cái chức nghiệp lào đảo tình cảm, có mấy người phụ nữ nào có thể chịu đựng được?



Không ngờ được, mẹ ruột của mình vì buộc tiểu Thất rời đi, vì tách mình với tiểu Thất ra, lại còn làm nhiều chuyện như vậy!



Lần đầu tiên, Hạ Nhật Ninh đối với mẹ của mình, cuối cùng cũng đã có sự ểu oải.



Thẩm Thất nhìn thấy sắc mặt rất khó nhìn của Hạ Nhật Ninh, cũng dừng lại không nói nữa rồi.



Hạ Nhật Ninh dùng sức nắm lấy ngón tay của Thẩm Thất, cho cô ấy an ủi: "Em tiếp tục nói tiếp đi."



Thẩm Thất suy nghĩ một hồi, nói: "Cũng không có gì. Thật ra em và anh ấy tiếp xúc cũng không nhiều lắm. Nói ra cũng kỳ lạ thật, tuy rằng anh ấy nói ra rất nhiều chi tiết của năm đó, thế nhưng là em đối với anh ấy lại không có cái loại cảm giác kia của năm đó. Luôn cảm thấy, chính giữa cách một tầng gì đó. Vì vậy, em cùng anh ấy cũng chỉ là quan hệ bạn bè. Đợi một chút, đây rốt cuộc là chuyện như thế nào?"



Hạ Nhật Ninh than nhẹ một tiếng, ôm lấy Thẩm Thất, ở bên tai của Thẩm Thất nói: "Tiểu Thất, nghe này. Anh sẽ làm rõ chân tướng của chuyện này! Tiểu Thất, coi như là anh cầu xin em. Mặc kệ sự thật như thế nào, xin em xem ở trên mặt mũi của anh, đừng quá tức giận, được không nào?"



Thẩm Thất yên lặng mà gật đầu.



Hạ Nhật Ninh cùng Trình Thiên Cát, giữa hai người, khẳng định có người đã nói dối!



Vậy là ai đây?



Hạ Nhật Ninh?


"Vậy mẹ cũng là tại sao phải là cha mới được đấy? Năm đó người theo đuổi mẹ nhiều không đếm được, mẹ tại sao chỉ chọn cha đấy?" Hạ Nhật Ninh tiếp tục hỏi lại.



Vưu Tâm Nguyệt là một sát thủ, tài ăn nói không tốt bằng Hạ Nhật Ninh, lập tức một cơn thẹn quá hoá giận: "Điều này có thể giống nhau sao? Dù sao tôi chính là không thích cái loại cô gái nũng nịu kia!"



Hạ Nhật Ninh cảm thấy mình thiệt tình sắp nói không tiếp được nữa.



Vưu Tâm Nguyệt chính là một người phụ nữ ngang ngược như vậy.



Hạ lão phu nhân cũng rất quyết đoán, thế nhưng là bà ấy biết trù tính chung tình hình, hiểu được cân nhắc lợi hại.,



Thế nhưng là Vưu Tâm Nguyệt lại khác.



Bố cục thế giới của bà ấy từ lúc còn rất nhỏ, chính là giết và chinh phạt.



Bà ấy chưa bao giờ sẽ suy nghĩ những chuyện này, cho nên bà ấy từ trước đến nay đều là lấy bản thân mình yêu thích làm chủ, mà không nhìn tới cái bọc khách quan.



"Mẹ, vậy con bơ vơ cả đời, thì mẹ đã hài lòng chứ?" Hạ Nhật Ninh tiếp tục hỏi lại.



Vưu Tâm Nguyệt thoáng phát bị chặn họng nói không ra lời.



Thôi Nguyệt Lam đã hủy rồi, là tuyệt đối không thể gả cho Hạ Nhật Ninh rồi.



Bây giờ Vưu Tâm Nguyệt thật sự là một chữ cũng phản bác không được nữa.



"Mẹ, Trình Thiên Cát là chuyện như thế nào?" Hạ Nhật Ninh mở miệng hỏi: "Tại sao mẹ không đem tiểu Thất hoàn toàn làm hư thì không cam lòng? Tại sao!"



Ánh mắt của Vưu Tâm Nguyệt lờ mờ đi: "Tôi "



"Con đem chuyện của con nói cho mẹ biết, mẹ lại tìm người thế thân con. Mẹ, mẹ thật sự là không sợ đả thương trái tim của con trai sao?" Mắt phượng của Hạ Nhật Ninh ẩn hiện lệ quang: "Mẹ cùng cha cũng là hai bên yêu nhau, theo lý, là có thể hiểu rõ được tình cảm của con với tiểu Thất nhất. Con cùng tiểu Thất là mười tám năm trước thì đã định trước phải đến với nhau đấy. Thế nhưng là, bản thân mẹ thì hạnh phúc rồi, tại sao còn muốn cho con trai đau khổ đấy? Năm đó những đau khổ mà bà gia tăng ở trên người mẹ, nhất quyết phải chuyển dời đến trên người của tiểu Thất, mới có thể cho hả giận sao? Chỉ là bởi vì bà yêu thích tiểu Thất, vì vậy mẹ mới phải tìm tiểu Thất trút căm phẫn sao?"



Lời nói của Hạ Nhật Ninh, nói trúng tim đen.



Vưu Tâm Nguyệt muốn phản bác cũng bất lực phản bác.



Vưu Tâm Nguyệt quả thật là đang trút căm phẫn.



Nhiều năm như vậy, bị Hạ lão phu nhân cưỡng bức không thể về nước, đáy lòng của bà quả thực là có oán hận đấy.



Hơn nữa phần oán hận này còn không nhỏ.



Thế nhưng là Hạ Quốc Tường là một đứa con hiếu thảo, bà lại không thể đối với Hạ lão phu nhân nói cái gì!



Vì vậy, phần oán hận được đè nén mấy mươi năm nay, cũng bởi vì Hạ lão phu nhân yêu thích Thẩm Thất, mà chuyển dời đến trên người của Thẩm Thất.



Đây là phản kích của Vưu Tâm Nguyệt đối với sự tẩy chay trong mấy mươi năm nay của Hạ lão phu a!



Hạ Nhật Ninh thấy được rõ rõ ràng ràng, nhưng lại không thể nói ra được.



Hôm nay, hắn cuối cùng cũng nhịn không được, xuyên phá hết mọi thứ.