Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 362 :

Ngày đăng: 13:33 30/04/20


Màn hình trên màn hình lớn được xoay qua xoay lại, để mọi người có thể nhìn rõ.



Mức độ tinh tế của chiếc chung rượu này, thực sự rất tuyệt vời



Với kỹ thuật hiện nay mô phỏng theo tuy không có gì khó.



Nhưng kỹ thuật hiện đại vẫn chưa làm được, tạo ra một vật bằng đồng có thần thái như vậy.



Có thể nói kỹ thuật chế tạo bây giờ rất giỏi.



Nhưng mọi thứ được làm theo dây truyền, thiếu mất một phần thần thái.



Còn chiếc chung rượu này, chính là bởi vì có phần thần thái này, mà trở nên có giá trị.



Thẩm Thất tuy không nghiên cứu gì mấy đồ cổ, nhưng người có mặt hôm nay không ít người, đều nghiên cứu về nó cả.



Sau khi mọi người nhìn thấy chiếc chung rượu trên màn hình led, đều cúi đầu lật xem cuốn sổ tay mà mọi người tham dự buổi tiệc được tặng, tỉ mĩ nghiên cứu chiếc chung rượu này.



Sự xuất hiện của vật đấu giá này, khiến cho bầu không khí buổi tiệc đạt đến đỉnh cao.



Mọi người đều muốn biết, giá của chiếc chung rượu bằng đồng này sẽ được đấu giá bao nhiêu.



Nói cho cùng đó là vật của cả hơn ngàn năm, giá cả tuyệt đối không thấp.



Về khía cạnh này, không ít người đều biết, nên không tính đấu giá.



Nhưng xem náo nhiệt cũng tốt.



Sau khi người chủ trì đấu giá tạo đủ sự hồi hộp, cuối cùng cũng công bố giá cả: “Sau khi thông qua sự thống nhất của hội giám định, thì giá trị vật được cất giữ này không thể nào tính ra được. Nếu giá cả quá thấp, thì chính là sự sỉ nhục với vật được cất giữ này. Cho nên, vật được cất giữ này cuối cùng rơi vào tay ai, cứ xem ai với nó duyên với nó hơn. Do đó, vật đấu giá này có giá khởi điểm là một đô. Mỗi lần kêu giá là năm vạn.”



Sau khi người chủ trì đấu giá dứt lời, cả phòng đấu giá ồn ào cả lên!



Phải biết là, những người có mặt hôm nay, có hơn cả ngàn người!



Trong phòng đấu giá lớn thế này, cả ngàn người cùng lúc thì thầm, thì nó hoành tráng tới mức nào!



Thẩm Thất xoay đầu lại nhìn, bổng chốc có cảm giác như đang đi học, tất cả học sinh bị bắt đi xem biểu diễn.



Cảm giác cả ngàn người ồn ào, thật sự không nói nên lời!



Người chủ trì đấu giá đưa tay ổn định không khí hiện trường, nói: “Do vật được cât giữ này quá quý trọng, cho nên, người có duyên sẽ có được! Mỗi người có mặt ở đây, đều có cơ hội! Thật lòng yêu thích món đồ vật được cất giữ này, thì đừng bỏ qua cơ hội! Tất nhiên, áp lực kinh tế tương đối lớn, thì xin hãy cứ im lặng lắng nhìn. Được rồi, bây giờ bắt đầu đấu giá!”
Đại đế cười một cách tà ị: “Muốn bản quân nhận nhầm người, e rằng không dễ như thế! Nàng nghĩ là nàng trộm lậy kính lưu ly của ta trốn xuống trần gian, là ta không thể tìm được nàng sao?”



Ánh mắt thiếu nữ như sương: “Hoàn toàn không biết người đang nói gì! Ta phụng mệnh của Viêm đế đến trần gian, là để giữ yên bình cho một cõi, không phải để trốn ai cả.”



Đại đế tiến lên trước một bước, trực tiếp xuyên qua người của Thẩm Thất, đi thẳng về phía trước mặt người thiếu nữ, mắt phương cúi xuống, ánh mắt đỏ chuyển động rực rỡ, nói không ra được có biết bao cuốn hút.”



“Phải không?” Đại đế cười nhẹ: “Thế nàng tính làm sao để giữ được bình yên của một cõi?”



Thiếu nữ vừa muốn lên tiếng, bên cạnh liền xuất hiện một hầu nữ che mặt, bước nhanh đến trước mặt người thiếu nữ, quỳ xuống nói: “Thánh nữ, tộc trưởng mời người qua một chuyến.”



Thiếu nữ gật đầu, không quan tâm đại đế nữa, cùng với thiếu nữ rời khỏi.



Thẩm Thất quay đầu nhìn sang đại đế, trong ánh mắt đỏ của đại đế hiện ra ý cười ranh mãnh.



Thẩm Thất bây giờ càng hiếu kỳ tộc trưởng kiếm thiếu nữ nói gì?



Hầu như chỉ một giây sau đó, cảnh vật xung quanh đều biến đổi, cứ như là dịch chuyển trong chốc lát tới một phim trường khác hoàn toàn.



Thẩm Thất ngẩng đầu, thì thấy tộc trưởng mặt đầy nếp nhăn nói: “Thánh nữ, đối phương đã ra điều kiện. Chỉ cần người gả qua đó, đối phương mới đồng ý cho mượn lương thực và gia súc cho chúng ta. Nếu như không có lô lương thực và gia súc này, cả trại chúng ta sẽ phải chết đói! Xin thánh nữ cứu chúng tôi!”



Thẩm Thất đứng tại vị trí cũ nhìn cảnh này, không kiềm được mà nghĩ, câu chuyện thần thoại mà lúc chú người giữ mộ của bố kể, thiếu nữ là bị người nhà mình đem gả đi.



Chẳng lẽ, thiếu nữ vốn dĩ không phải bị người nhà gả đi, mà là thánh nữ trong tộc, vì để cứu vãn những sinh mạng trong tộc, chủ dộng hy sinh mình, mới chọn lựa gả đi sao?



Ưm, quả nhiên, câu chuyện thần thoại thật không đáng tin!



Hơn nữa đại đế lúc này hình như chưa phải lòng người thiếu nữ, mà là đuổi theo thiếu nữ mà đến, đòi bồi thường mà!



Đúng thế, đây mới hợp logic!



Đại đế là sự hiện diện của yêu mị tuyệt sắc, sao lại tự nhiên có thể xảy ra chuyện tiếng sét ái tình với một thiếu nữ được?



Thì ra bug là nằm ở đây.



Thiếu nữ vẫn đứng đó, than nhẹ một hơi, nói: “Đến nay, thiên đình đại chiến, cho nên mới ảnh hưởng đến trần gian, gây nên dân chúng lầm than. Chức trách của ta vốn dĩ là bảo vệ dân chúng một phương. Nếu như tộc trưởng cho rằng, ta gả qua đó, thì có thể cứu vãn cả tộc, thế thì ta gả đi là được.”



Tộc trưởng thấy thiếu nữ đồng ý, vui mừng hẳn ra, dẫn dắt cả thôn quỳ lạy thiếu nữ.



Ngày gả đi, thiếu nữ với một thân váy đỏ rực, sáng rực như ánh lửa vậy.