Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)
Chương 364 :
Ngày đăng: 13:33 30/04/20
“Thiên đình có gì tốt? Một mảnh lạnh băng.” Đại đế khẽ cười: “Ở đó cả hàng vạn năm, sớm đã chán rồi. Trần gian tốt biết mấy, ở đây còn có thứ gọi là tình cảm, khiến người ta mê mẩn.”
Thiếu nữ khẽ cười: “Nhưng đời người ngắn ngủi, không quá trăm năm. Sau một trăm năm, thì mọi ân oán tình thù lúc trước sẽ quên hết, không nhớ mình là ai nữa.”
“Nhưng ta lại cảm thấy, sống rực rỡ cả trăm năm, tốt hơn cô độc một bóng cả vạn năm. Tiểu Thất, nếu lý tưởng của nàng là giữ lấy bình yên một cõi, thế thì ta giúp nàng giữ nó trong ba ngàn năm! Ba ngàn năm sau, đổi lại nàng đến bên ta một đời, được không?”
Thiếu nữ kinh ngạc ngẩng đầu nhìn đại đế: “Ngài tại sao?”
“Hông loan tinh dộng, ta cũng không về được.” Đại đế cứ ngơ ngác nhìn thiếu nữ, trong ánh mắt đỏ đó chứa một nổi thâm tình.
Thiếu nữ nhất thời không biết nên nói gì cho tốt.
Hồng loan tinh động, tình kiếp bắt đầu.
Thiếu nữ không ngờ tình kiếp của đại đế, chính là do mình mà nên.
Ta lại lần nữa hại ngài ấy sao?
Từ ngày hôm đó trở đi, sức khỏe thiếu nữ càng ngày càng yếu.
Phần lớn thời gian đều là chìm vào giấc ngủ.
Tính khí đại đế cũng dần trở nên kỳ lạ, hạ lệnh nhanh chóng xây mộ phần.
Cuối cùng, cho đến khi thiếu nữ lâm nguy, phần mộ được xây xong.
Thiếu nữ nằm trên giường bệnh, kéo lấy tay đại đế, khẽ nói: “Chuyện này do ta mà nên, nên do ta mà kết thúc. Đại đế, nếu như ta có kiếp sau, ta sẽ nợ người một đời một kiếp.”
Thiếu nữ nói xong câu đó, liền nắm chặt tay đại đế, nhắm mắt ra đi.
Đại đế cứ thế nhìn thiếu nữ chết trước mặt nhìn, đôi mắt đỏ đẫm máu, gần như suy sụp.
Mấy hôm nay, hai người bên nhau từng chút một, như một câu chú vậy, cứ bám lấy trái tim của ngài ấy.
Trái tim đã động, sao thu lại được?
Đều trách quy tắc của thiên đạo, nếu không phải quy tắc đáng chết đó, thì Tiểu Thất của ngài ấy sẽ không chết!
Một ý nghĩ nảy nở trong lòng: nếu như ngài ấy có thể thay đổi quy tắc thiên đạo, thế thì Tiểu Thất của ngài ấy có phải là có thể trở lại?
Một khi ý nghĩ này hình thành, cứ thế không xua đi được.
Khí thế quanh người đại đế dần trở nên lớn hẳn!
Vô số tiên lực liền bộc phát, liền như muốn phá hủy tất cả, đem cả cung điện tráng lệ kia, liền trở thành bình địa!
Thẩm Lục thấy Thẩm Thất thức dậy, liền tự trách nói: “Là anh lầm ồn em rồi?”
Thẩm Thất lắc đầu: “Không có, vừa lúc khát nước, ra đây uống miếng nước.”
Thẩm Lục mới thở phào, nói: “Mấy hôm nay anh có nhiều việc. Đúng rồi, bữa tiệc từ thiện đêm nay như thế nào?”
Thẩm Thất nói: “Tất cả đều thuận lợi, không có xuất hiện người kỳ lạ nào.”
Thẩm Lục gật đầu: “Thế thì anh yên tâm rồi. Uống nước xong thì di ngủ nào, ngoan.”
“Ồ.” Thẩm Thất trả lời một tiếng, nhìn Thẩm Lục vào phòng, cứ cảm thấy anh hai mấy hôm nay kỳ kỳ.
Nhưng chỗ nào kỳ vẫn nói không ra.
Anh hai không phải là đang yêu chứ?
Vừa nghĩ đến khả năng này, Thẩm Thất liền lắc đầu phủ định.
Nếu như anh hai đang yêu, anh ấy nhất định sẽ nói với mình.
Đúng thế, chính là tự tin như thế!
Thẩm Thất uống ngụm nước, sau khi về đến phòng, cuối cùng lần nữa ngủ thật say.
Lần này, cô ấy không có nằm mơ nữa.
Một giấc tới sáng.
Thẩm Thất không biết, lúc này Hạ gia, thật sự là dầu sôi lửa bỏng.
Hạ Nhật Ninh bận cả buổi tối, cùng Văn Nhất Phi, Phạm Thành Phạm Ly, bàn thành công một hạng mục.
Khi mà Hạ Nhật Ninh chuẩn bị trở về trang viên Cảnh Hoa ngủ bù, điện thoại Hạ gia gọi đến: “Nhật Ninh, lập tức về biệt thự một chuyến.”
Hạ Nhật Ninh nghe giọng bà nội không được tốt lắm, liền trong lòng có một dự cảm không lành xẹt qua.
Lần này không phải xảy ra chuyện gì chứ?
Có thể khiến bà nội giận đến thế, có lẽ không phải chuyện nhỏ.
Chẳng lẽ có liên quan đến mẹ?
Vừa nghĩ đến khả năng này, đáy lòng Hạ Nhật Ninh liền có một tia lạnh ngang qua.