Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 372 :

Ngày đăng: 13:33 30/04/20


Thẩm Thất do dự một chút rồi gật đầu kiên quyết.



Hao tâm tổn sức, không phải vì muốn nhìn xem đó là vật gì sao?



Hạ Nhật Ninh đặt chiếc hòm lên trên bàn, lấy chìa khóa ra khỏi tủ sắt, từ từ mở ổ khóa.



Ngón tay của Hạ Nhật Ninh và Thẩm Thất đều có chút run rẩy.



Nếu đồ vật trong chiếc hòm này không phải đồ đồng đen vậy phải làm sao đây?



Nếu đồ vật bên trong đã bị hư hỏng vậy phải làm gì bây giờ?



Hiện giờ Charley đã khẳng định rằng đồ vậy đang nằm trên tay hắn. Nếu không thể giao ra, vậy thì hậu quả sẽ thế nào?



Dù sao cũng là đồ vật đã mấy nghìn năm, thật sự còn có thể bảo tồn nguyên vẹn ư?



Nếu nó hao tổn chút ít.



Cả hai cùng không dám nghĩ tiếp.



Thẩm Thất trao đổi ánh mắt với Hạ Nhật Ninh một chút, họ đều thấy được nét căng thẳng trong mắt nhau.



“Mở ra đi! Sớm muộn gì cũng phải đối mặt thôi!” Thẩm Thất cổ vũ cho Hạ Nhật Ninh: “Cho dù là gì chúng ta cũng phải dùng nó để trao đổi!”



Hạ Nhật Ninh gật đầu, ngón tay nhấc lên, mở hẳn nắp hòm ra.



Trong khoảnh khắc mở chiếc hòm ra, ánh mắt cả hai cùng nhìn thẳng tắp!



Trong thoáng chốc, một bình rượu hình hồ lô xinh đẹp tinh xảo tới mức khiến người ta khó có thể tưởng tượng đã xuất hiện trước mắt hai người.



Thẩm Thất thấy có phần may mắn rằng bản thân chưa dùng sức đập vỡ chiếc hòm này.



Bất kỳ va chạm mạnh nào đều có thể gây ra hư tổn tới những chi tiết nhỏ bé trên chiếc bình rượu này.



Những chi tiết đó rốt cuộc là nhỏ đến mức nào vậy ta?




Còn có một câu Charley không nói ra.



Đó chính là, cho gia đình các ngươi an táng trong địa cung này, đoàn tụ vĩnh viễn nhé!



“Tôi muốn nghe giọng nói của mẹ tôi trước!”



Hạ Nhật Ninh đưa ra yêu cầu.



“Được.” Sau khi Charley trả lời, rất nhanh điện thoại được giao cho một người khác.



Giọng nói của Vưu Tâm Nguyệt vọng ra từ trong loa, âm thanh có chút khàn khàn: “Nhật Ninh, mẹ không sao!”



“Mẹ!” Hạ Nhật Ninh vội vàng kêu lên: “Chuyện này là thế nào?”



“Một lời khó nói hết! Con mau mang đồ tới đây đi! Charley chỉ muốn đồ, không tính lấy mạng mẹ.” Vưu Tâm Nguyệt đáp lại.



Nghe thấy được Vưu Tâm Nguyệt không có chuyện gì, vài người ở đây đều thở phào nhẹ nhõm.



Nhưng ngay sau đó trái tim lại ngừng đập.



Địa cung nguy hiểm.



Lần tới địa cung này không biết sẽ xảy ra chuyện gì.



Những người dẫn theo lần này cơ bản đều là mạnh về đánh trận, không có mấy người biết trộm mộ!



Lần này, thật sự có thể bình yên trở về sao?



Trái tim mọi người đều đập như trống bỏi.



Sau khi cúp điện thoại, Vưu Thấm Nguyệt nói với Thôi Nguyệt Lam: “Con vừa ý chưa?”



Thôi Nguyệt Lam lập tức nói: “Mẹ, đây là cơ hội tốt nhất để đả kích Hạ lão phu nhân! Bà ta đã chèn ép mẹ mấy chục năm, không ngờ bây giờ lại dám thẳng tay xóa bỏ thân phận của mẹ! Sao mẹ có thể tiếp tục tha thứ? Bà ta không cho phép mẹ trở về Hạ gia, không cho phép mẹ dùng thân phận Hạ phu nhân đi ra ngoài. Như vậy đã tỏ rõ là đang chèn ép mẹ mà! Chuyện cứ bỏ qua như thế, chẳng khác nào bỏ đi vị trí vợ chính thức, trở thành vợ lẽ không có danh phận! Mẹ, tuy rằng lần này là con không tốt, giấu mẹ một vài việc. Nhưng mà, Hạ lão phu nhân và Thẩm Thất là kẻ địch chung của chúng ta! Mẹ không nhẫn tâm ra tay với Hạ lão phu nhân, nhưng có thể ra tay với Thẩm Thất mà!”