Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)
Chương 384 :
Ngày đăng: 13:33 30/04/20
Lưu quang ảo ảnh
Mọi người tôi nhìn anh, rồi anh nhìn tôi, cuối cùng tất cả đều nhìn sang Hạ Nhật Ninh.
Tự nhiên, Hạ Nhật Ninh trở thành trung tâm của tất cả mọi người.
Đôi mắt phượng của Hạ Nhật Ninh trầm xuống, anh nói với mọi người: “chúng ta đi qua đó xem sao.”
Mọi người không ai có ý kiến, tất cả cùng đi về hướng cánh cửa đó.
Vừa đến trước cửa, đã nhìn thấy những bậc thang màu trắng rất rất rất rất dài hướng lên phía trên.
Đã đến nông nỗi này rồi, tất cả đều không có đường lui, vậy thì hãy tiếp tục đi về phía trước thôi
Biết đâu lại tìm được lối ra.
Hạ Nhật Ninh đếm qua quân số, trong những vệ sỹ đi cùng có 5 người không thấy quay trở lại.
Những người còn lại, tổng cộng chỉ có ba mươi ba người.
Mọi người xếp thành hàng một, từ từ leo lên phía trên.
Thẩm Thất ngẩng đầu lên nhìn những bậc cầu thang dài vô tận, cảm giác nếu mình cứ đi mãi thế này, sẽ đi đến lúc thiên hoang địa lão mất.
Không biết Hạ Nhật Ninh có cảm giác như vậy không?
Hai người cùng lúc nhìn về đối phương, nhìn nhau cùng cười.
Hai người càng hiểu ý nhau, thì ánh mắt của Thôi Nguyệt Lam càng lạnh càng sắc.
Không biết họ đã đi bao lâu, dường như Thẩm Thất không cảm thấy mệt, hoặc có thể cô không hề biết mệt là gì, cứ như vậy từng bậc từng bậc đi lên trên.
Đi mãi đi mãi, phía trước đột nhiên xuất hiện một luồng ánh sáng sặc sỡ.
Tất cả mọi người cùng lúc dừng chân lại, nhìn về phía trước.
Luồng ánh sáng đó dần dần lan tỏa ra, cuối cùng biến thành một màn hình khổng lồ.
Mọi người đứng ở đó, có cảm giác như đang xem phim 3D tiên hiệp vậy.
Trong màn hình, có một dám mây tiên bao quanh, vô số tiên tử từ bốn hướng bay đến, họ đều bay đến một cung điện nguy nga tráng lệ, đến chúc mừng điều gì đó với một người đàn ông có vẻ mặt rất uy nghiêm.
Một người đàn ông rất giống Hạ Nhật Ninh, hai chân cưỡi mây ngũ sắc, từ từ bay đến.
Tóc bạch kim mắt đỏ au, áo bào đen nhánh.
Một vẻ đẹp đầy bá khí.
Các thần tiên khác nhìn thấy anh ta, đều đứng dậy hành lễ, từ đó cho thấy thân phận địa vị người đàn ông này rất cao.
Chủ nhân của cung điện cũng đích thân ra nghênh đón, hai người họ rất khách sáo với nhau, họ cùng nhau bước lên bảo tọa trên vị trí cao nhất, ngồi đối diện nhau uống rượu.
Hạ Nhật Ninh cũng không kìm nổi sờ vào mặt mình, nói: “đúng là như đang soi gương vậy, thật sự là rất huyền bí.”
Thôi Nguyệt Lam chỉ hự một tiếng, không nói gì.
Hạ Quốc Tường nói: “xem ra đây chính là lai lịch của lăng mộ này. Không ngờ là truyền thuyết của lăng mộ này, lại đẹp đến vậy.”
Đường đường Thiên giới Tiên Quân, lại thích một tiên tử bình thường, sau đó đuổi theo tiên tử đến trần gian, rồi yêu cô.
Sao đoạn này xem như một bộ phim Tiên hiệp vậy?
“Tiếp tục đi lên phía trước, xem còn có thứ gì kỳ lạ không?” Hạ Quốc Tường tiếp tục nói.
Những người khác đều gật đầu.
Khi các vệ sĩ nhìn sang Thẩm Thất và Hạ Nhật Ninh, ánh mắt của họ, dường như đã khác hơn rất nhiều.
Được gặp những chuyện xảy ra ở đây, thật là kỳ diệu.
Người đương sự là Thẩm Thất và Hạ Nhật Ninh, lại không có cảm giác đặc biệt nào khác, chỉ đơn thuần cảm thấy trùng hợp lạ lùng thôi, chỉ là khuôn mặt giống nhau thôi mà.
Vì khi lần đầu tiên đạo mộ, lúc họ nhìn những người xuống mộ đã biết rồi.
Cho nên, hai người họ không cảm thấy thấy quá kinh ngạc.
Nhưng với những người khác, họ lại không hề nghĩ như vậy.
Khuôn mặt giống nhau giống đến mức độ này, khó mà làm người khác không suy nghĩ ling tung.
Các thanh niên thời nay, trí tưởng tượng đều rất phong phú mà.
Một hàng người tiếp tục đi về phía trước.
Đang đi, đột nhiên Thẩm Thất đưa tay ra chỉ về sân khấu bên phải phía trước nói: “mọi người nhìn xem, Charley họ ở kia kìa!”
Tất cả mọi người đều nhìn theo hướng Thẩm Thất chỉ.
Nhìn thấy một chiếc quan tài màu bạch kim, nằm im trên sân khấu.
Charley chuẩn bị qua mở chiếc quan tài.
Chiếc quan tài bạch kim đó, chẳng phải là nơi yên nghỉ của Đại Đế sao?
Sao lại xuất hiện ở đây?
“Chúng ta cũng qua đó xem đi!” Hạ Nhật Ninh nhìn thấy những người bên cạnh Charley đều chết gần hết, cộng cả anh ta, chỉ còn lại khoảng mười người.
Nhưng mình lại có tận hơn ba mươi người đấy.
Những người khác liền gật đầu.