Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 39 :

Ngày đăng: 13:29 30/04/20


Thẩm Thất vô cùng thẳng thắn trả lời: “Đúng vậy! Chỉ cần tôi trả hết nợ cho anh, thì tôi sẽ không còn bất cứ mối quan hệ nào với anh nữa. Nhưng đương nhiên tôi vẫn phải tiếp tục tạo mẫu cho người khác, phục vụ cho người khác. Nếu Phùng Khả Hân muốn đóng băng tôi, thì nguyên cái thành phố Vinh này còn ai dám tìm tôi tạo mẫu nữa chứ?”



“Cho nên, cô cứ thật thà đứng cho người ta đánh à?” Hạ Nhật Ninh đột nhiên bị làm cho buồn cười.



Đây là chuyện mắc cười nhất mà hắn đã từng nghe qua.



Thẩm Thất lại đột nhiên gật đầu xuống.



“Thế nhưng, cô có biết làm bạn đồng hành với tổng tài của tập đoàn Hạ Thị, có ý nghĩa như thế nào không?” Hạ Nhật Ninh bỏ đôi đũa xuống, cứ nhìn Thẩm Thất như vậy.



Thẩm Thất vô cùng hoang mang: “A? Có sự khác biệt gì sao? Không phải chỉ là một... bạn đồng hành bình thường thôi sao?”



“Vậy cô có biết bạn đồng hành của ta có đặc quyền gì không?” Hạ Nhật Ninh tiếp tục hỏi.



“... Tôi không biết.” Thẩm Thất thành thật trả lời.



Hạ Nhật Ninh lúc này không nhịn cười được nữa.



Thì ra người đàn bà ngốc nghếch này không hiểu rõ được thân phận của cô ấy trong ngày hôm nay.



Thậm chí cô ấy cũng không hề lợi dụng thân phận này, đi tìm tòi cho mình một ít lợi nhuận.



Cô ấy lại không biết được, chỉ cần là bạn đồng hành của Hạ Nhật Ninh, thì cô ấy đã có được quyền lợi dấn thân vào giới thượng lưu.



Dù cho Phùng Khả Hân muốn đóng băng cô ấy, thì cũng không thể làm được!



Bởi vì, không một ai dám đóng băng người phụ nữ của vị bá chủ trên thương trường này cả.



Chỉ cần Hạ Nhật Ninh mở miệng nói một câu, đây là người của ta.



Thì dù cho những người khác có chướng mắt như thế nào đi nữa, thì cũng phải nể mặt Hạ Nhật Ninh!



Đây chính là bá chủ! Đây chính là bạo quân!



“Không phải cô lo sợ sẽ bị đóng băng sao? Yên tâm, sẽ không ai dám đóng băng cô đâu.” Hạ Nhật Ninh nói xong câu này, chính hắn cũng không nhịn được cười.




Khi Thẩm Thất rửa sạch trái cây xong đem lên cho Thẩm Lục, thì phát hiện Thẩm Lục đang ôm lấy cuốn notebook của cô không biết đang nghiên cứu điều gì.



Thẩm Thất không hề nói gì cả, chỉ đặt dĩa trái cây xuống, yên lặng ngồi xuống kế bên, thò đầu ra liền nhìn thấy cảnh tượng kỳ dị trước mặt.



Đây là... đây là gì vậy?



Thẩm Thất tự cho rằng trình độ vi tính của cô cũng không tồi, dù sao thì cô cũng lấy qua bằng tin học sơ cấp lúc học đại học, những ứng dụng cơ bản cô đều có thể ứng phó được.



Nhưng khi những mớ dữ liệu trước mặt lướt qua mắt cô, thì Thẩm Thất thật sự đã không còn biết đó là gì nữa rồi.



“Anh, đây là... gì vậy?” Thẩm Thất nhìn suốt nửa buổi cũng không cách nào hiểu được, bèn mở miệng nói.



Mười ngón tay của Thẩm Lục lướt nhanh như bay, nhập vào từng dòng từng dòng chỉ thị.



Tùy theo từng dòng chỉ thị được nhập vào, đến cuối cùng một màn hình chợt hiện lên!



Cô chỉ nhìn thấy có nhiều màn hình giám sát chợt xuất hiện cùng lúc trên màn ảnh.



Thẩm Thất nhìn hoa cả mắt, bời vì những hình ảnh trong này sao có vẻ quen thuộc đến vậy...



Ủa? Đây không phải là những hình ảnh trong tòa nhà mà họ đang sống sao?



Sao anh ấy lại...



Cùng lúc ấy, phòng giám sát của tòa nhà này sắp bị nổ tung lên!



Tại sao vậy?



Bởi vì hệ thống an ninh của họ đã bị người khác thâm nhập!



Tất cả hình ảnh của họ, đều tối đen như mực.



Cái đầu hói của người quản lí an ninh đột nhiên chảy đầy mồ hôi, ông run rẩy ra lệnh: “Mau, mau đi kiểm tra đường dây! Hệ thống đã bị hacker xâm nhập rồi!”