Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 397 :

Ngày đăng: 13:34 30/04/20


Hạ Nhật Ninh tự mình cũng cảm thấy sự bực bội này đến rất kỳ lạ.



Nhưng mà thật sự rất bực bội!



Thật sự rất khó chịu!



Anh ấy thấy người phụ nữ đó cười với Phùng Mạn Luân, anh ấy chỉ muốn kéo người phụ nữ đó khỏi!



Cười cái gì!



Cô ấy chỉ được cười với mình tôi thôi!



Trong đầu óc đột ngột thoáng hiện ra suy nghĩ đó.



Hạ Nhật Ninh bị suy nghĩ này của mình làm giật mình.



Sao anh ấy tự nhiên lại có ý nghĩ đó?



Người phụ nữ này, anh ấy rõ ràng là lần đầu mới gặp!



Ánh mắt Hạ Nhật Ninh nhíu chặt.



Anh ấy không thích cảm giác này.



Đã bao nhiêu năm rồi, không có một cô gái có thể làm rung chuyển sự quan sát của anh ấy.



Dựa vào đâu người phụ nữ mới gặp này lại có thể?



Anh ấy nhất định phải làm rõ nguyên nhân trong đây!



Anh ấy phải đem những yếu tố không xác định này bóp chết vào trong nôi!



Phùng Mạn Luân đó lại là sao?



Anh ta không phải vẫn luôn nói, đàn ông động tình là thằng ngốc ư?



Thế cái ánh mắt tình tứ nhìn cô ấy lại là ý gì?



Chết tiệt!



Phùng Mạn Luân vẫn luôn quan sát Hạ Nhật Ninh bằng ánh nhìn còn lại.



Anh ấy thân mật với Thẩm Thất như vậy, vẻ mặt Hạ Nhật Ninh dường như không được tốt lắm, nhưng lại không có những cử chỉ quá giới hạn.



Mà, vẻ mặt anh ta có bao giờ được tốt đâu.



Anh ta cho dù ở bất cứ nơi đâu, bất cứ khi nào, cũng là vẻ mặt lạnh như băng giá.



Bây giờ chỉ là có chút lạnh thêm.



Cũng không có khác biệt gì.



Xem ra, anh ta đúng là không có một chút ký ức đối Thẩm Thất.



Nếu không thì, anh ta sẽ không nhịn nổi được như vậy.



Thẩm Thất không thích ứng được việc Phùng Mạn Luân kề sát, liền thụt lùi ra sau.



Phùng Mạn Luân nhận thấy được cử chỉ của Thẩm Thất, ánh mắt thoáng hiện nỗi buồn bã.




Mình nếu đứng như vậy ăn miếng bánh macaron đó, thì sẽ hôn trúng đối phương?



Ông trời ơi, Mình không muốn bị mất mặt cơ!



Nhìn thấy hai má Thẩm Thất càng lúc càng đỏ, trong lòng Hạ Nhật Ninh liền thấy vui lên.



Hạ Nhật Ninh cười gian xảo: “Anh không để tâm múc cho em ăn bằng tư thế như vậy.”



Ánh mắt Thẩm Thất có chút trốn tránh: “Tôi ăn là được rồi, anh buông tôi ra! Như vậy rất là khó coi!”



Hạ Nhật Ninh nhướng mày và hống hách nói: “Ai dám lên tiếng nói khó coi?”



Những người xung quanh liền quay mặt, không ai dám lên tiếng.



Thẩm Thất thấy được cảnh tượng như vậy, người càng lúng túng hơn.



Hạ Nhật Ninh thấy trêu chọc cô ấy như vậy rất thú vị.



Rõ ràng đàn bà là một sinh vật rất đáng ghét, thế nhưng cô gái này lại rất đặc biệt.



Thẩm Thất lúng túng tới chịu hết nổi, ra sức ngọ nguậy liền không cẩn thận làm rớt chiếc dây chuyền trên cổ xuống dưới sàn.



Vết bớt ngọn lửa trên cổ ngay tức thì đánh vào tầm mắt Hạ Nhật Ninh.



Tầm nhìn Hạ Nhật Ninh nhìn xuống dấu bớt thì đầu óc như bùng nổ và trống rỗng.



Một hình ảnh liền thoáng hiện trong đầu Hạ Nhật Ninh.



Một người đàn ông mắt đỏ tóc bạc ôm chặt lấy người cô gái đã chết, khóc chảy máu mắt và lập lời thề: Thiên đạo bất công như vậy, hủy đi anh ta mới đúng chứ!



Do Hạ Nhật Ninh đang thất thần, Thẩm Thất ngay tức thì vùng ra khỏi vòng tay Thẩm Thất, toàn thân liền dựa vào trên bàn, gương mặt bối rối tới nỗi sợi dây chuyền dưới đất không kịp nhặt lên mà quay người bỏ chạy.



Thẩm Thất chỉ cảm giác được tim mình đập loạn xạ.



Thình thịch thình thịch..đập rất nhanh.



Hạ Nhật Ninh ngẩng mặt nhìn về phía sau lưng Thẩm Thất, đôi mắt mang đầy thâm thúy.



Tại sao cô gái này có thể dễ dàng khuấy động đến trái tim đã phong kín lâu năm của anh ấy?



Lúc nãy tại sao lại có ảo giác đó?



Chuyện đó rốt cuộc là thế nào?



Thẩm Thất tìm gặp chủ nhân buổi yến tiệc để chuẩn bị cáo từ rời khỏi: “Xin lỗi, Tôi có việc tí, cần đi về trước.”



Chủ nhân buổi tiệc chưa mở miệng thì Hạ Nhật Ninh sải bước đi tới phía bên cạnh Thẩm Thất nói: “Tôi chở cô về!”



“Không, không cần đâu.” Thẩm Thất nhanh chóng cự tuyệt.



Giỡn hả!



Người đàn ông này nguy hiểm như vậy, đương nhiên là tránh càng xa càng tốt!



Thẩm Thất bắt đầu nghi ngờ nỗi tự tin trước đây của mình chẳng biết từ đâu đến chứ!



Nếu như sớm biết Hạ Nhật Ninh đáng sợ như vậy, cô ấy nhất định không cạnh tranh với tập đoàn Hạ Thị đâu!