Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)
Chương 399 :
Ngày đăng: 13:34 30/04/20
Thẩm Thất dựa người vào bức tường, thở một hơi dài.
Gặp ma rồi.
Tại sao mình khi đối mặt với Hạ Nhật Ninh thì trái tim lại đập nhanh như vậy?
Là do dùng nam sắc mê hoặc?
Không đúng!
Nhan sắc anh trai đã cũng là đỉnh cao. Mình sống với anh trai, được dưới sự đào tạo của anh ấy đã sớm bách độc không thâm rồi.
Nhưng mà tại sao khi anh ta đến gần, thân thể mình như chưa thông qua não gì hết, tay chân đã phản xạ liền?
Thẩm Thất rất muốn tát vào mặt mình.
Đúng là vô tích sự!
Trong lúc này tiếng chuông điện thoại vang lê, Thẩm Thất nhìn thấy là số điện thoại của bảo bối mình, liền điều chỉnh tâm trạng lại của mình và nhấc máy lên nghe: “Sao rồi con?”
Thẩm Duệ thở phào trong cuộc điện thoại, nói: “Mami, mami mau mở game lên đi! Tiểu Hà đợi mami đánh server phụ đợi tới mỏi mòn luôn rồi. Mami không mở game lên là Tiểu Hà lại không vui nữa!”
Thẩm Thất ngay tức khắc xin lỗi: “Cho mami xin lỗi, mami mới về tới.”
Thẩm Thất thấy được trong phòng khách của khách sạn có máy tính, liền nói: “Đợi mami một tí, mami sắp lên đây. Đúng rồi, Tiểu Duệ, Mấy ngày nay con với Tiểu Hà cứ thì thấm cái gì vậy?”
Thẩm Duệ nói với vẻ tâm đắc: “Tụi con đang giúp mình tìm kiếm một người Daddy! Mami, Mẹ thấy Thà Phụ Thiên Hạ Không Phụ Nàng như thế nào ạ? Có cần làm Daddy tụi con không?”
Thẩm Thất suýt nữa phun cười ra: “Các con đang nói gì vậy! Mami với anh ta mới quen biết, trong game cũng chỉ gặp có một lần. Với lại ngoài đời thực cũng không biết anh ấy là người ra sao! Nếu như anh ấy đã kết hôn rồi thì sao?”
Thẩm Duệ ở bên kia đang chí cha chí chóe nói vài câu với Thẩm Hà, lập tức giọng nói chói tai của Thẩm Hà vang lên: “Hớ, Chúng con đi hỏi thử anh ta là được rồi! Lần trước Thà Phụ Thiên Hạ Không Phụ Nàng đã tặng cho mami một trang bị cực kỳ tốt, người đàn ông tốt như vậy, đương nhiên không thể bỏ qua rồi! Daddy của chúng con không có trách nhiệm gì cả đã bỏ rơi tụi con ở bên Đức không lo! Tụi con mới không cần giúp Daddy! Tụi con sẽ giúp mami! Anh trai, Anh lại nói câu tìm Daddy nữa là Tiểu Hà sẽ không đếm xỉa anh nữa! Sao anh không chịu giúp mami vậy? Mami một người nuôi nấng tụi mình rất là cực nhọc, anh chẳng lẽ anh không thấy được sao? Em mặc kệ! Cho dù sao em cũng chỉ muốn Thà Phụ Thiên Hạ Không Phụ Nàng làm Daddy của em!”
Thẩm Thất nghe được nội dung cãi lộn của hai đứa con trong điện thoại, chỉ muốn đỡ trán mình.
Thôi được, hai đứa bé này có chút dậy thì sớm.
Bắt đầu từ năm trước, hai đứa bé này đã nhiệt tình giúp mình tìm kiếm phu quân để tái hôn.
Chỉ là, tiêu chuẩn của hai đứa bé này quá cao cho đến giờ chưa kiếm được người nào phù hợp.
Thẩm Thất tưởng rằng hai đứa này chật vật một hồi thì sẽ dừng lại, không ngờ sau khi về nước lại nhớ tới chuyện này.
Thẩm Duệ ở đầu dây bên kia đang dỗ dành Thẩm Hà: “Anh không hề nói Thà Phụ Thiên Hạ Không Phụ Nàng không có tốt! chúng mình cũng phải đi hỏi chú ấy đã kết hôn chưa mới được chứ!”
Thẩm Duệ đứng một bên lắc đầu.
Daddy yêu mến của con, không phải con trai không giúp người, mà thật sự là không còn cách nào giúp người nữa!
Ai kêu người lúc đó lại bỏ rơi mami và tụi con.
Tiểu Hà mới có thành kiến lớn với người như vậy!
Tuy rằng hiện tại không biết người đang ở đâu, nhưng cho con xin lỗi, con sẽ cùng với Tiểu Hà giúp mami tìm một Daddy mới.
Tiểu Hà nhanh chóng chạy tới bên Thẩm Thất nói: “Cô mau nhận đi, cháu là loli, cháu cũng không dùng tới bộ trang sức này!”
Thẩm Thất đành nói với Hạ Nhật Ninh: “Thế lần sau lấy được trang bị khác, nó sẽ là của anh.”
Hạ Nhật Ninh mỉm cười mà không có trả lời.
Đánh xong server phụ, mọi người chuẩn bị out ra.
Thì Hạ Nhật Ninh đột ngột nói với Thẩm Thất: “Nếu không bận thì cùng ngắm phong cảnh?”
Thẩm Thất liền ngẩn người thốt lên: “Á?”
Hạ Nhật Ninh đã triệu hoán vật cưỡi của người, giang tay về phía Thẩm Thất.
Thẩm Thất nhìn thấy trước mặt mình xuất hiện một hộp thoại: Thà Phụ Thiên Hạ Không Phụ Nàng đã gửi lời mời cho cô, đồng ý hoặc từ chối?
Thẩm Thất có chút do dự, nhìn thấy Thẩm Duệ và Thẩm Hà đã thoát game, cô ấy ngẫm nghĩ một hồi liền sau đó bấm vào nút đồng ý.
Trong chốc lát, Thẩm Thất thấy được màn hình của mình thay đổi, mình đã ngồi trong vòng tay của Hạ Nhật Ninh.
Dù chỉ là một trò chơi, Thẩm Thất vẫn cũng có chút ngượng ngùng và đỏ mặt.
Hạ Nhật Ninh cười gian xảo, và khẽ nói bên tai Thẩm Thất: “Ngồi ngay nào, coi chừng bị ngã. Từ cự ly cao như vậy mà ngã xuống, có thể sẽ ngã tới cạn máu mất.”
Thẩm Thất bật ra tiếng cười.
Hạ Nhật Ninh chở theo Thẩm Thất, nhanh chóng bay lên không trung, từ từ dựa theo bản đồ chỉ dẫn một đường đi thoải mái bay đi.
Thẩm Thất nhìn thấy thị trấn ở dưới chân từ từ lướt qua, cảm nhận được lực gió trên không trung, nhìn thấy hoa hải xa xôi lay động.
Dù biết là trò chơi hư ảo, nhưng Thẩm Thất vẫn cảm thấy đỏ mặt và tim đập nhanh.
Kỳ lạ thiệt, mình lại đối với một nhân vật trong game, lại có chút cảm giác không thể nói rõ ràng được.