Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 400 :

Ngày đăng: 13:34 30/04/20


Chẳng lẽ là do bị hai đứa nó thôi miên mà ra?



Khoan đã khoan đã!



Mình là người thành niên cơ.



Không được làm những trò trẻ con như vậy!



Hạ Nhật Ninh sau khi chở Thẩm Thất bay quanh một vòng theo bản đồ thì dần dần hạ cánh xuống đất.



“Nếu như ngoài đời cũng có thể chiêm ngưỡng được những cảnh đẹp như vậy thì hay biết mấy.” Thẩm Thất có chút cảm xúc nói: “Trò chơi này sao chép giống y như thật. Nghe nói thành thị này đều được thông qua giấy chứng nhận khoa học, tỷ lệ mô phỏng 1:1.”



Hạ Nhật Ninh gật đầu bảo: “Đúng vậy, đây là một trò chơi có độ sao chép rất cao trong những game tôi chơi qua. Sự trải nghiệm không tệ.”



Thẩm Thất nhìn vào thời gian bảo: “Xin lỗi, tôi có lẽ cần đăng ra. Thời gian không sớm rồi, anh cũng nghỉ ngơi sớm đi.”



Đôi mắt Hạ Nhật Ninh rủ xuống, miệng nở nụ cười: “Được, chúc ngủ ngon.”



Thẩm Thất gật gật đầu và đăng ra khỏi trò chơi.



Sau khi nhìn thấy avatar của cô ấy trong giao diện bạn bè trở nên màu xám, Hạ Nhật Ninh cũng thoát ra trò chơi.



Sau khi Thẩm Thất đăng ra khỏi game, đôi tay ôm vào mặt, mặt mũi không thể nào tin nổi.



Mình đã gần hai mươi bảy tuổi, không ngờ hôm nay lại vì hai người đàn ông mà mặt đỏ.



Một người là Hạ Nhật Ninh gã yêu nghiệt siêu cấp, một người lại là người đàn ông trong trò chơi game nãy.



Không biết khi hai người đó đứng chung với nhau, ai hơn ai đây?



Thẩm Thất thay áo xong định chuẩn bị đi nghỉ.



Thế nhưng nằm lên trên giường vẫn không tài nào ngủ được.



Sau khi lắc qua lắc lại cũng ngủ không được, quyết định rời khỏi giường, ra ngoài dạo.



Cơn gió đêm khuya ở bên ngoài có chút lạnh.



Thẩm Thất đưa tay vuốt mái tóc dài, nắm chặt quần áo, từ từ bước ra cửa khách sạn.



Nhìn thấy sự náo nhiệt trên phố, nhịn không nổi mà vươn cái vai lên.



Hạ Nhật Ninh sau khi thoát ra trò chơi, có chút lắc lắc đầu.



Trong một tháng lúc nãy, anh ấy không biết động dây thần kinh nào, lại gửi lời mới cho nữ game thủ đó.



Không ngờ rằng đối phương lại đồng ý.



Trong lúc cô ta nhấn vào nút đồng ý, tận đáy lòng anh ấy kích động tới muốn nhảy nhót.



Tâm trạng này, vừa quen thuộc vừa xa lạ.



Trong tiềm thức, anh ấy cũng đã từng vì một cô gái vui mừng nhảy nhót như giờ.




Tôi không phải cố ý đâu!



Thẩm Thất ngẩng đầu nhìn phía Hạ Nhật Ninh bằng ánh mắt vô tội và đáng thương.



Đôi mắt phụng của Hạ Nhật Ninh lướt qua ly nước trong tay Thẩm Thất, vậy mà không có một chút tức giận. Chỉ là nói lờ mờ: “Nếu cô thích ly nước này như vậy, thì tặng cho cô.”



Thẩm Thất liền đặt ly nước xuống bàn nói: “Cám ơn, cám ơn!”



Sau khi nói xong, Thẩm Thất mới nói tiếp: “Tôi không phải tranh đua với anh. Chỉ là, thị trường trong nước, trên cơ bản hiện nay các thương hiệu sản phẩm phục trang được trực thuộc dưới sự quản lý của tập đoàn Hạ Thị chiếm gần phần lớn thị trường thành phố cấp một cấp hai. Ngay cả Chanel, Louis Vuitton cũng khó mà vượt qua. Và các thiết kế của đa số chủ yếu về phương đông, nên mới định vị trí thị trường là ở trong nước. Tôi muốn được đứng vững chắc trong nước, tất phải đối đầu với công ty con dưới sự quản lý của tập đoàn Hạ Thị. Cho nên, tôi không phải nhằm vào anh, mà là, chỉ mong được có một chút lợi ích.”



Hạ Nhật Ninh nhếch mày lại: “Vậy hả?”



Thẩm Thất miễn cưỡng gật đầu.



Nói thẳng ra, ngồi nói chuyện với một đàn ông có nhan sắc tuyệt đỉnh, cảm thấy áp lực rất lớn!



Hạ Nhật Ninh bảo: “Trong hai năm nay, cái thương hiệu đó đúng là đã chiếm phân nửa lớn thị trường trong nước.”



Đối với Hạ Nhật Ninh mà nói thì chỉ là một công ty con thôi.



Công ty con của anh ấy có rất nhiều.



Anh ấy căn bản không để ý tới thương hiệu sản phẩm này.



Nếu như không phải Tiểu Xuân cứ nhắc qua nhắc lại trên lỗ tai anh ấy, anh ấy cũng chẳng thèm nhìn cái báo biểu của công ty con này.



Nhìn thấy được người phụ nữ trước mặt này, nói là muốn cùng với công ty con mình tranh giành.



Há, thật thú vị.



Thẩm Thất than thở: “Tôi xem qua báo cáo tỷ lệ % sở hữu thị trường. Bốn năm trước, công ty con của tập đoàn Hạ Thị, tuy rằng mới đi vào quy mô, nhưng lại có thể cùng với những thương hiệu lớn khác đứng cạnh nhau. Từ mấy năm nay công ty con phát triển rất nhanh, dồn tới nỗi những thương hiệu khác dường như không có năng lực tồn tại.”



Hạ Nhật Ninh môi vểnh lên: “Thế đã biết lợi hại vậy, mà còn dám vác mặt về, có thể thấy cô rất dũng cảm.”



Thẩm Thất cắn chặt môi trả lời: “Tôi đã học thiết kế nhiều năm, đã sáng lập ra thương hiệu sản phẩm của mình. Cũng phải thử thử chứ! Nếu nhưng không thử mà đã nhận thua, thì đời mình chẳng còn ý nghĩa gì.”



Hạ Nhật Ninh nghe được câu nói này, liền có cảm giác dường như đã từng có ai đó đã nói với mình câu này.



Là ai đây?



Không nhớ rõ lắm.



“Có bao nhiêu lòng tin?” Hạ Nhật Ninh hỏi.



“Lúc đầu vốn là 70%, bây giờ 10% cũng không tới.” Thẩm Thành thành thật trả lời: “Sau khi tôi về nước, mới biết được tỷ lệ sở hữu thị trường của Hạ Gia lại nhiều đến kinh khủng. Toàn bộ thành phố cấp một cấp hai đều san đầy. Những chỗ cấp 4 cấp 5, cũng có cửa hàng. Tôi muốn cạnh tranh, rất là khó.”



“Cũng coi như cô biết điều.”Hạ Nhật Ninh nhìn liếc qua Thẩm Thất: “Thế cô không dự định bỏ cuộc?”



Thẩm Thất cắn răng nói: “Tôi cũng đã về nước, cho dù biết rõ sẽ thua, cũng phải liều một phen. Chết cũng phải chết oanh liệt! Da ngựa bọc thây!”



Hạ Nhật Ninh miệng nở ra một nụ cười nhẹ: “Như vậy đi, tôi cho cô một cơ hội. Nếu như cô làm tôi cảm động, tôi sẽ cho cho phép tiến vào thị trường trong nước.”