Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 418 :

Ngày đăng: 13:34 30/04/20


“Được rồi, đừng cải nữa, vội đi kia. Chậm trễ là có biến.” Tiểu Xuân nói: “Tớ đã nói với Tiểu Đông rồi, Tiểu Đông sẽ phối hợp với cậu.”



‘Biết rồi.” Tiểu Hạ quay người đi xin nghỉ phép.



Tiểu Hạ bây giờ bắt đầu khởi hành, vội đến tỉnh G, cũng có phần không kịp.



Sùng Minh đã tìm thấy Thẩm Lục.



Muốn nói Sùng Minh làm sao phát hiện Thẩm Lục, điều này không thể không nói, thật sự là trùng hợp.



Mà sự trùng hợp này chính là Thẩm Duệ.



Sùng Minh cũng đang chơi game đời như mộng ảo, sau đó nhất thời hứng thú, liền muốn biết bộ phận kỹ thuật của đời như mộng ảo này có chịu nổi khảo nghiệm, sau đó liền cho hacker của mình xâm nhập vào máy chủ của đời như mộng ảo..



Trùng hợp là hôm đó Thẩm Duệ đang ở công ty, vừa nói chuyện vừa sửa lỗi xuất hiện trong game mấy hôm trước.



Game xuất hiện lỗi, thực sự là chuyện bình thường.



Cho nên, khi Sùng Minh xâm nhập vào, đúng lúc thời cơ game xảy ra lỗi, do đó Thẩm Duệ không hề phát hiện ra là do Sùng Minh gây nên.



Nhưng khi Sùng Minh vô ý mở ra máy tính của Thẩm Duệ, phát hiện ra chuyện rất sốc cho hắn ta!



Thẩm Lục là hacker!



Hơn nữa còn là hacker có cấp bậc cao cấp!



Lúc đó Sùng Minh liền sốc đến đứng thẳng dậy, đầu óc liền nhanh chóng đem cả quá trình hai người biết nhau hồi tưởng một lượt.



Sau đó Sùng Minh bất ngờ phát hiện, người mà hắn ta muốn kiếm, thực ra luôn ở bên cạnh hắn.



Bốn năm rồi!



Cả bốn năm trời!



Người mà hắn ta muốn tìm, chính là Thẩm Lục!



Phát hiện này khiến cho tâm trạng Sùng Minh thực sự phức tạp đến tột cùng!



Khó trách mỗi lần theo dõi, cứ theo mãi theo mãi cuối cùng quay về chỗ của mình.



Thì ra Thẩm Lục cố tình đưa người của mình, dẫn đến trước mặt của mình!



Sùng Minh cảm thấy cả người đều trở nên không tốt!



Nếu như lúc trước, hắn ta nhất định không mắc sai lầm bật thấp như vậy!



Nhưng, từ khi quen biết Thẩm Lục, Sùng Minh hắn ta dường như bị che lấy mắt!



Không như lúc trước sắc bén tinh tường nữa!


Nhưng chính là ngày cuối cùng này, Sùng Minh lại lần nữa hẹn Thẩm Lục.



Khi Thẩm Lục với vẻ hào nhoáng xuất hiện trước mặt Sùng Minh, cái tên âm hiểm cực độ này, ánh mắt liền phát sáng ngay lập tức.



Tiểu Hạ lấy tay lau mắt.



Mình có phải bị hoa mắt rồi không?



Sùng Minh tuy nhiên đối với Thẩm Lục.



Trời à, sắp chết rồi!



Quan hệ này loạn đến cực điểm!



Chủ tịch nhà mình với tên Sùng Minh này là đối thủ của nhau!



Tên Sùng Minh này chính là thèm muốn nhan sắc của chủ tịch nhà mình bao nhiêu năm nay!



Nếu như không phải không dám xuống tay, có lẽ đã đưa móng vuốt đến từ lâu rồi?



Bốn năm trước trên tiệc mừng thọ của lão phu nhân, không nhịn được trêu ghẹo vài câu, khiến bản thân bị truy sát rất lâu.



Chủ tịch là ai chứ?



Cả thế giới ai dám thèm khát nhan sắc cậu ta? Ưm, ngoại trừ thiếu phu nhân.



Nhưng bây giờ Sùng Minh hình như đem mục tiêu chuyển sang trên người Thẩm Lục.



Giờ phải làm sao đây?



Anh ấy là anh trai của thiếu phu nhân!



Với tính cách bảo vệ người nhà thế kia của thiếu phu nhân, nếu như thiếu phu nhân phản đối họ bên nhau, với tính cách tà ác của Sùng Minh, sẽ không sương stay với thiếu phu nhân chứ?”



Nếu như Sùng Minh dám ra tay với thiếu phu nhân, chủ tịch mà hồi phục trí nhớ, tuyệt đối sẽ nổi giận, không chết không thôi!



Nhưng nếu giết Sùng Minh, không phải sẽ đắt tội Thẩm Lục sao?



Nhìn mức độ quen thân của họ, hình như là quen biết nhau lâu rồi.



Lỡ như hai người yêu nhau thì sao.



Tiểu Hạ cảm thấy mình suy diễn một chuyện quá lớn rồi!



Không được, chuyện này cần về bàn với Tiểu Xuân gấp!



Đây là xảy ra chuyện lớn rồi!



Thế là, Tiểu Hạ không ngừng nghỉ chạy về, vừa về tới liền kiếm Tiểu Xuân cầu cứu: “Lần này làm sao đây! Oan gia, đều vào chung một nhà rồi! Sau này làm sao mà sống đây! Tớ chính là mấy lần truy sát Sùng Minh đấy!”