Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 421 :

Ngày đăng: 13:34 30/04/20


Thẩm Thất vẫn đang mơ mộng, và sau đó hộp thư riêng của cô ấy gần như nổ tung!



Thẩm Duệ: “Mami! Mami thật sự kết hôn với Thà Phụ Thiên Hạ Không Phụ Nàng à! Trời ơi! Tại sao lại đột ngột như vậy? Hôm qua chẳng phải mami nói với Tiểu Hà, không cho con bé tùy tiện ghép đôi sao? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?”



Thẩm Hà: “Mami giỏi lắm! Tiểu Hà yêu mami nhất! Thà Phụ Thiên Hạ Không Phụ Nàng là đại thần số một cực kỳ cực kỳ cực kỳ đẹp trai trong thể loại game mới nhất đó, mami phải làm thế, phải cưới tất cả soái ca trên thế giới về làm cha kế của con!”



Phùng Mạn Luân: “Tiểu Thất, anh thật sự đã bỏ lỡ em rồi sao?”



Lưu Nghĩa: “Ôi trời! Tôi đây đã bỏ lỡ gì nào?”



Văn Nhất Phi: “Ơ? Tôi bị Tiểu Nghĩa kéo qua đây, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?”



Phạm Thành: “Ôi”



Phạm Ly: “Ôi”



Những người qua đường: “Nữ thần, xin nhận của tôi một lạy! Xin hỏi trên chân có thiếu phụ kiện không? Trời đất ơi! Nam thần và nữ thần kết hôn rồi kìa! Tôi một lần nữa lại tin vào tình yêu! Nghe nói, nữ thần rất là giỏi! Có thể lấy được anh chàng đẹp trai nhất kiêm là đệ nhất nam thần, à không, là gả qua đó chứ! Nữ thần, tôi phục cô lắm! Yêu cô nhất!”



Thẩm Thất nhìn thấy tin nhắn đến ồ ạt như vậy, cũng không biết phải làm thế nào.



Mình chỉ hơi lơ là chút mà đã kết hôn với Thà Phụ Thiên Hạ Không Phụ Nàng rồi.



Tuy chỉ là game, nhưng vẫn cảm thấy rất vi diệu.



Khi Thà Phụ Thiên Hạ Không Phụ Nàng kéo lấy tay mình, và ngay khoảnh khắc đứng trước mặt tất cả game thủ, thì bấy giờ Thẩm Thất mới định hình lại, phát hiện mình thật sự đã kết hôn với Thà Phụ Thiên Hạ Không Phụ Mình trong game!



Tiếp theo, có một con đường màu đỏ xuất hiện trên không, có một cái rương đang hạ xuống từ trên không.



Trang chủ game chính thức chúc mừng cho lễ cưới của đại thần, đích thân mang quà đến tặng.



Hạ Nhật Ninh đẩy cái rương cho Thẩm Thất, để Thẩm Thất mở cái rương ra.



Tâm trạng Thẩm Thất không thoải mái cho lắm, nhấn mở cái rương đó ra.



Một con thú cưỡi chúc mừng cho việc kết đôi thành công với Thà Phụ Thiên Hạ Không Phụ Nàng đã xuất hiện ngay trước mặt Thẩm Thất, xin được ký kết khế ước.



“Ôi trời!” Đám người đứng xem phải nói là sắp bùng nổ rồi: “Trang chủ có cần thiên vị thế không! Nam thần đã sở hữu con thú cưỡi mạnh nhất game rồi, bây giờ còn tặng cho nữ thần một con y chang để cho có đôi có cặp nữa!”



Thẩm Thất nhìn Thà Phụ Thiên Hạ Không Phụ Nàng với vẻ không chắc chắn cho lắm, đối phương nhìn Thẩm Thất gật đầu.



Giờ thì Thẩm Thất mới dám nhấn nút Enter
“Hả?” Bây giờ đến lượt Triệu Văn Văn bất ngờ: “Sư tẩu à?”



Thẩm Thất liền cười nói: “Quả là không phải người một nhà thì sẽ không vào cùng một cánh cửa nhà. Phùng Mạn Luân là sư Huynh của tôi. Cùng tôi theo học ông Charles.”



Sau khi Thẩm Thất mất trí nhớ, Charles cũng có đến thăm Thẩm Thất, cho nên Thẩm Thất đã bái sư lại từ đầu.



Vì thế, Thẩm Thất và Phùng Mạn Luân đúng nghĩa là sư Huynh muội của nhau.



Triệu Văn Văn liền nở nụ cười: “Thì ra chúng ta thật sự là người một nhà. Không biết cô có đồng ý giúp tôi một tay không?”



“Không thành vấn đề!” Thẩm Thất liền lấy điện thoại ra và nói: “Năm nay sư huynh cũng gần ba mươi rồi, nếu được nhìn thấy cả hai người đều hạnh phúc, đương nhiên tôi vui vẻ giúp đỡ rồi. Tôi sẽ hẹn anh ấy ra ăn cơm! Tôi mời!”



Triệu Văn Văn cười nhẹ: “Làm vậy có được không đó?”



“Tất nhiên là được!” Thẩm Thất nghiêm túc nói: “Không được giành trả tiền đâu nhé!”



Nói xong câu này, Thẩm Thất gọi liền cho Phùng Mạn Luân, nói: “Sư huynh có rãnh không? Có thể mời anh ăn trưa được không?”



Phùng Mãn Luân giơ tay, ngăn lại lời nói của trợ lý, và ngay lập tức nở nụ cười vui sướng: “Được thôi, ở chỗ nào?”



“Ở gần nơi diễn ra sự kiện của em. Có món gì muốn ăn không?” Thẩm Thất nhìn bảng hiệu xung quanh, nói: “Chỗ này có món Ý, món Pháp, món Nhật và món Trung.”



“Anh sao cũng được. Em quyết định đi.” Phùng Mạn Luân vui vẻ trả lời: “Anh sẽ tới ngay.”



Sau khi ngắt điện thoại, Thẩm Thất ngẩng đầu nhìn Triệu Văn Văn: “Cô có món gì muốn ăn không?”



“Tôi sao cũng được.” Triệu Văn Văn cũng cười: “Phùng Mạn Luân đối với cô, đúng là khác biệt thật.”



Người khác mà muốn gặp Phùng Mạn Luân, làm gì đơn giản vậy chứ.



Công tử nhà giàu nhất Tỉnh Nghệ An mà.



Làm gì có thể tủy tiện gặp được chứ?



Nếu không có Hạ Nhật Ninh, thì anh ấy đã là công tử hàng đầu của tỉnh Nghệ An rồi!



Cũng tại vì có Hạ Nhật Ninh rồi, nên Phùng Mạn Luân mới bị vượt mặt.



Tuy là như vậy, nhưng với địa vị và sự tôn vinh của nhà họ Phùng thì vẫn đủ để Tiếu Ngạo Giang Hồ.