Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 435 :

Ngày đăng: 13:34 30/04/20


Không chờ Triệu Văn Văn tiếp tục hỏi tới, Trình Thiên Cát đã nhanh chóng chạy trốn rồi.



“Tên trộm này. Trộm mất trái tim người khác. Đã thế còn không chịu trách nhiệm, đúng không?” Triệu Văn Văn bình tĩnh nhìn theo hướng mà Trình Thiên Cát rời đi, rất lâu không nói gì.



Thời gian thấm thoát trôi, vài năm lại qua đi.



Cô người mẫu nhỏ trước kia, hiện giờ đã trưởng thành, trở thành nữ hoàng catwalk.



Nhưng cô không còn gặp lại cái tên Trình Thiên Cát trộm đồ kia nữa.



Cô đã tham dự hôn lễ của hoàng tử nước Anh, đã tham dự tuần lễ thời trang quốc tế, tham dự lễ cưới của công chúa nước nào đó, vân vân...



Tất cả những nơi có thể gây chấn động thế giới, cô hầu như đều đã đi qua.



Nhưng vẫn không gặp lại cái tên Trình Thiên Cát ấy.



Cô làm sao biết được, công việc chủ yếu của Trình Thiên Cát vốn dĩ không phải trộm cướp, mà là giết người chứ?



Sở dĩ ăn trộm cái vương miện sinh nhật của cô, là vì đó chỉ là nhiệm vụ hoạt động độc lập đầu tiên của Trình Thiên Cát.



Chỉ để kiểm tra khả năng của hắn một chút mà thôi.



Cho nên, một khi đã để vuột mất thì chính là mấy năm trời.



Mãi đến năm nay.



Triệu Văn Văn về đến nhà, phát hiện trong nhà ảm đạm thê lương, ngôi nhà vốn vui vẻ náo nhiệt lại trở nên yên ắng tĩnh mịch.



Triệu Văn Văn lúc này mới biết, mấy năm nay khi cô làm nữ hoàng catwalk, việc kinh doanh của gia đình phát sinh vấn đề.



Hiện tại, số nợ không thu hồi được quá lớn, ngân hàng ép nợ, đã bắt đầu bán ra sản nghiệp thực tế để xoay chuyển nền kinh tế của gia tộc.



Nhưng chặt đầu cá, vá đầu tôm như thế, có thể duy trì được bao lâu cơ chứ?



Vì thế, hôn nhân của Triệu Văn Văn cuối cùng bị Triệu gia sắp xếp công khai ra ngoài.



Hiện tại mà nói, nhìn khắp cả nước, trong số những công tử giàu có quyền thế phù hợp cho cuộc hôn nhân thì người có điều kiện tốt nhất chính là Hạ Nhật Ninh.



Thế nhưng, cánh cửa nhà họ Hạ là gì cơ chứ?



Hạ Nhật Ninh là người như thế nào cơ chứ?



Ai dám có quan hệ hôn nhân với Hạ Nhật Ninh?



Huống chi, bốn năm trước hắn từng công khai đã có vợ.



Bốn năm trước, vợ hắn đột nhiên biến mất, tính tình hắn bỗng nhiên thay đổi hẳn.




Lưu Vân người đầy khí phách, nghe con gái hỏi như vậy, nhất thời khiêu mi: “Sao con biết được?”



“Không cần quan tâm làm sao con biết, ba nghĩ như thế thật ư?” Điểm này, Lưu Nghĩa quả thật giống Lưu Vân, vô cùng thẳng tính, việc gì cũng thẳng thắn rõ ràng.



Thẩm Thất ở phía dưới kéo Lưu Nghĩa một cái, nhưng Lưu Nghĩa hoàn toàn không nghe.



Vẫn tiếp tục hỏi một cách trực tiếp như vậy.



Lưu Vân nhìn Lưu Nghĩa: “Các con đến đây chính là để hỏi ta câu này?”



Thẩm Thất nhanh chóng nói: “Ba nuôi, ba hãy nghe con nói, không phải đâu, bọn con chỉ đơn thuần muốn tới đây ăn với ba bữa cơm, sau đó trò chuyện một chút. Tiểu Nghĩa không có ý này đâu.”



“Tiểu Thất, cậu đừng nói nữa, tớ chính là có ý đó.” Lưu Nghĩa không giữ mặt mũi cho ba ruột của mình một chút nào hết: “Nhiều năm như vậy, con vẫn luôn tác hợp cho hai người. Nếu ba có tâm tư khác, vậy ba nói sớm đi. Con cũng không phí sức nữa.”



Lưu Vân nghe chính con gái mình nói như vậy, nhất thời nổi cơn tức giận, hung hăng vỗ vào bàn: “Con nói với ba như thế sao?”



Thẩm Thất cảm thấy không ổn, nhanh chóng kéo Lưu Nghĩa đẩy ra ngoài: “Cậu hãy đi mua nước trước đi. Để tớ nói cho.”



Lưu Nghĩa vừa định phản kháng, nhưng nhìn thấy vẻ mặt Thẩm Thất lo lắng như vậy, cô cũng sợ làm tổn thương Thẩm Thất, vì vậy cứ như thế mà để mặc cho Thẩm Thất đẩy ra ngoài.



Thẩm Thất đóng cửa phòng lại, ngồi trước mặt Lưu Vân, nói: “Ba nuôi, xin ba bớt giận. Tiểu Nghĩa là con gái của ba, tính cách như thế nào ba còn không biết sao? Nói năng tuy chua ngoa nhưng tâm hồn thiện lương.”



Thẩm Thất rót trà cho Lưu Vân, đưa qua: “Ba nuôi, chuyện này ba tạm kìm nén sự bực bội một chút, hãy nghe con nói hết đã, được không?”



Sau khi Lưu Nghĩa bị đẩy ra ngoài, cơn tức giận của Lưu Vân cũng được kìm xuống.



Nhìn thấy người con gái khôn ngoan hiểu chuyện như thế này, lại nhìn cái đứa oan gia ở bên ngoài, Lưu Vân cảm thấy cả dạ dày đều đau.



“Con ngoan, con hãy nói cho ba nuôi, con làm sao biết được thế?” Lưu Vân nghiêm túc nói.



Có người giới thiệu đối tượng cho ông ấy, chuyện này là bí mật, không mấy người biết được.



Hai đứa này làm sao mà biết được chứ?



“Vậy, con nói ra, ba không được tức giận, cũng không được gây phiền phức cho người khác.” Thẩm Thất nói.



“Được, con nói đi.” Lưu Vân gật gật đầu.



“Là mẹ nuôi nói.” Thẩm Thất nói một cách gọn gàng dứt khoát: “Mẹ nuôi rất để ý đến chuyện này. Nếu ba không cho bà ấy một lời giải thích hợp lý, mối quan hệ về sau giữa ba và mẹ nuôi, phỏng chừng cũng sẽ căng thẳng.”



“Hả? Là bà ấy nói?” Lưu Vân không ngờ tới, vẻ mặt lập tức mừng thầm: “Là thật sao?”



Thẩm Thất gật gật đầu: “Có điều, ba nuôi, nếu ba thực sự định tái hôn với mẹ nuôi, ba vẫn nên sớm giải thích rõ ràng. Nếu không, với tính cách ngạo kiều của mẹ nuôi, tám phần sẽ là chuyện xấu.”



Lưu Vân thở ra một hơi, nói: “Nhiều năm như vậy trôi qua rồi, kỳ thực tái hôn hay không tái hôn, ba cũng không câu nệ như thế. Chỉ là, dù gì cũng đã kết tóc phu thê, một ngày vợ chồng trăm ngày ân nghĩa. Ba vẫn mong muốn cả nhà được đoàn tụ.”