Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)
Chương 489 :
Ngày đăng: 13:35 30/04/20
Thẩm Thất vừa tỉnh dậy,khuôn mặt ửng đỏ.
Bên ngoài gió thổi rất lạnh.
Hạ Nhật Ninh lấy hai tay nâng khuôn mặt Thẩm Thất, sưởi ấm cho cô.
Thẩm Thất cứ ngước đầu như vậy nhìn Hạ Nhật Ninh, đón nhận anh cúi đầu ý cười hiện rõ trong mắt phượng
Ánh trăng vừa phải, dịu dàng.
Chiếu lên hai người, làm cho bóng của hai người hòa làm một, một sự mơ hồ dịu dàng.
Hai người tuy rằng không nói câu nào, nhưng mà khoảng khắc này loại tình cảm ấm áp không rõ đó luôn hiện hữu.
Một ánh nhìn của đối phương, liền có thể hiểu rõ.
Cảm giác tâm ý tương thông đó, khoảng khắc này, thật sự ngọt ngào.
“Còn lạnh không?” Hạ Nhật Ninh nhỏ giọng hỏi.
Thẩm Thất vừa muốn lắc đầu.
Hạ Nhật Ninh đã từ từ cởi áo khoác ngoài, không giải thích gì khoác lên cho Thẩm Thất, sau đó ôm Thẩm Thất vào lòng:” như thế này thì sao? Còn lạnh nữa không?”
Thẩm Thất bật cười:” nhưng mà em mặc đồ của anh như vậy nhìn thật buồn cười! Anh cao như vậy, em thì thấp như vậy. Em mặc áo của anh có thể coi như mặc đầm rồi.”
“Ồ, em đang nói với anh, em đang tiết kiệm tiền cho anh sao? Sau này muốn lấy áo của anh để làm đầm mặc sao?” Hạ Nhật Ninh cố ý hiểu lầm ý của Thẩm Thất.
Thẩm Thất yêu kiều liếc anh một cái:” nói bậy. Nói đi, có phải hôm nay anh tìm Triển Bác nói chuyện phải không? Nếu không, anh ấy làm sao lại đột nhiên thay đổi chủ ý chứ?”
Hạ Nhật Ninh giơ tay vuốt mũi Thẩm Thất, nói:” không phải anh nói rồi sao? Sau này chuyện phiền phức đã có anh! Em chỉ cần yên tâm làm vợ của anh là được rồi. Không cần biết là chuyện lớn cỡ nào, anh đều giúp em giải quyết.”
“Vậy được, anh nói xem anh làm sao giải quyết?” Thẩm Thất hất cằm, khéo léo hỏi.
“Em nói xem, Triển Bác quan tâm nhất chuyện gì?” Hạ Nhật Ninh để đầu của Thẩm Thất áp vào ngực của mình, để cằm của mình lên đầu của Thẩm Thất, nhẹ nhàng vuốt ve.
“Quan tâm nhất, có lẽ là bệnh của dì và cuộc sống sau này của chú?”Thẩm Thất nhẹ nhàng đáp.
“Đúng vậy. Anh ta đang lo lắng là mẹ mình còn sống được bao lâu. Cho nên, anh chỉ đáp ứng nhu cầu mà thôi, cho anh ta một phương thuốc, có thể kéo dài mạng sống.” Hạ Nhật Ninh hạ giọng nói:” đổi lại điều kiện, đó chính là, anh ta phải không được gây rắc rối.”
Hì hì hì hì hì.
Sáng sớm ngày thứ hai, hai người vẫn phân biệt rõ ràng.
Không còn cách nào, sự cảnh giác của Lưu Nghĩa quá cao.
Văn Nhất Phi vừa nằm gần lại, liền bị cô đá bay ra.
Văn Nhất Phi vì bảo toàn tính mạng, không thể không nghĩ phân chia ranh giới rõ ràng.
Thế là trời vừa sáng, Lưu Nghĩa ngủ rất ngon giấc, Văn Nhất Phi thì hai mắt gấu trúc.
Lưu Nghĩa thấy kì lạ hỏi:” tối hôm qua tôi không đánh người chứ?” tại sao anh lại mắt gấu trúc vậy?”
Văn Nhất Phi có nỗi khổ không thể nói, chỉ có thể nghiến răng nói:” anh sợ em rớt xuống giường, cả đêm không ngủ được!”
Lưu Nghĩa thể hiện không tin:” anh thôi đi! Chắc chắn là anh có ý đồ xấu! Được rồi, trời sáng rồi, anh muốn làm gì tì làm, tôi đi ra ngoài đây.”
“Em đi đâu?” Văn Nhất Phi theo phản xạ hỏi.
“Đi gặp sư huynh của tôi, cũng là bạn trai hiện tại của tôi.” Lưu Nghĩa nghiêm túc trả lời:” hôm qua sau khi đưa anh ấy tới gặp anh, anh ấy ở khách sạn khác,tôi đã kêu anh ấy tới, đương nhiên phải có trách nhiệm dắt anh ấy đi tham quan nơi này chứ.”
Vừa mới nghe Lưu Nghĩa muốn đưa Trần Chí Khuê đi chơi, Văn Nhất Phi lập tức lo lắng:” cái gì? Em muốn đi hẹn hò với anh ta? Không được!”
Lưu Nghĩa nheo mắt nhìn anh:” không được? Anh là gì của tôi? Dựa vào đâu mà nói không được?”
Văn Nhất Phi lập tức vội vàng nói:” anh là vị hôn phu của em!”
“Chúng ta đính hôn rồi sao? Anh trao nhẫn đính hôn cho tôi chưa?” Lưu Nghĩa hỏi ngược lại:” hôm qua anh bị thương, tôi còn chưa hỏi anh. Văn Nhất Phi, anh đã chọn Phùng Khả Hân, lại còn dây dưa không rõ ràng với tôi! Đừng có cậy vào anh là bạn từ nhỏ của Hạ Nhật Ninh, thì có thể làm bất cứ điều gì anh muốn với tôi! Tôi không thể nào chấp nhận được bất cứ sự phản bội nào!”
“Trời đất chứng dám, anh lúc nào phản bội em?”Văn Nhất Phi cũng lo lắng nói:” không phải anh nói với em rồi sao? Anh và Phùng Khả Hân là trong sạch, không có xảy ra chuyện gì hết!”
“Trong sạch?” Lưu Nghĩa lạnh lùng cười:” Đều đã cùng Phùng Khả Hân công bố là tình nhân rồi, vẫn còn nói là thanh bạch? Anh cho rằng tôi là ngốc hay là ngu si?”
Văn Nhất Phi đột nhiên bình tĩnh lại:” Anh vẫn chưa nói chuyện này với em, làm sao em biết vậy?”
“Điều này phải hỏi bản thân anh!” Lưu Nghĩa tiếp tục cười lạnh lùng:” Tối hôm qua không phải anh và Phùng Khả Hân dự định công khai mối quan hệ yêu đương sao?”