Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 490 :

Ngày đăng: 13:35 30/04/20


Lúc này Văn Nhất Phi mặt đã biến sắc:” tại sao em lại biết chuyện này?”



“Sao vậy? Bị tôi vạch trần lời nói dối, vì vậy đứng ngồi không yên sao?” Lưu Nghĩa hừ một tiếng:” Văn Nhất Phi, Lưu Nghĩa tôi không phải là anh muốn theo đuổi thì theo đuổi, muốn chơi thì chơi! Anh tin không”



Lưu Nghĩa bước lên phia trước, một tay nắm lấy tay của Văn Nhất Phi, trực tiếp đè anh ta xuống giường, ở trên nhìn xuống, khẩu khí và ánh mắt đột nhiên lạnh lẽo:” anh có tin, tôi sẽ làm anh cả đời thành thái giám!”



Văn Nhất Phi chỉ mặc một chiếc quần trong bị Lưu Nghĩa đè xuống giường, lặng lẽ ngắm nhìn Lưu Nghĩa, điềm tĩnh nói:” tin. Nhưng mà, trước khi hoạn anh, có muốn làm một chuyện chính thức vợ chồng?”



Cơ thể Lưu Nghĩa lập tức ép xuống:” trước khi chết còn muốn phong lưu một lần sao?”



Văn Nhất Phi trả lời:” không phải, chỉ là không muốn em cả đời không biết được sự tốt đẹp của anh. Nếu như em hoạn anh rồi, anh cũng cưới em chắc rồi! Trừ phi em giết anh, bằng không anh sẽ thông báo cho mọi người biết, ai dám cưới em là đối đầu với anh.”



“Anh” Lưu Nghĩa xém chút tức giận, chuẩn bị muốn đánh người, điện thoại liền reo lên.



Đây là nhạc chuông của Thẩm Thất.



Lưu Nghĩa vì nghe điện thoại, liền tha cho Văn Nhất phi, quay người nhảy xuống giường.



Nhìn thấy sau lưng của Lưu Nghĩa, Văn Nhất Phi thở phào nhẹ nhõm.



Nguy hiểm quá nguy hiểm quá.



Nghe điện thoại:” tiểu Thất, có chuyện gì vậy?”



Thẩm Thất dịu dàng nói:” hôm nay mình muốn đi thăm dì, cậu không phải nói muốn đi cùng mình sao? mình chỉ muốn hỏi cậu, nếu như cậu bận rồi thì thôi vậy, mình có thể tự đi được.”



Lưu Nghĩa lập tức nói:” mình đương nhiên đi rồi, bắt buộc phải đi! Cậu đi một mình mình làm sao yên tâm được? Hạ Nhật Ninh đâu? Anh ta không đưa cậu đi sao? À, chuyện này anh ấy ra mặt thật sự không thích hợp. Anh ấy có máu mặt như vậy, một khi xuất hiện, sẽ dọa người ta sợ mất. Cậu đợi mình, mình tới ngay! Cậu ăn cơm chưa? Có đói không? chúng ta có nên đi ăn chút gì không?”



Thẩm Thất không nhịn được cười:” mình vẫn tốt, Lưu Nghĩa, cậu sao vậy? Cậu trước đây đâu có nói nhiều vậy!”



Tai Lưu Nghĩa chợt nóng lên:” được rồi, mình sẽ tới liền!”



Tắt điện thoại, Lưu Nghĩa không dám quay người.



Cô không dám thừa nhận, thời khắc cô đè Văn Nhất Phi xuống giường, cô thật sự có một chút ý nghĩ muốn ăn Văn Nhất Phi.



Mới sáng sớm, anh ta lại không mặc quần áo.




Đây là vật gia truyền của Triển gia, làm sao có thể ở trong tay mình được?



Thẩm Thất nói:” mình đem vật này trả lại cho Triển Bác. Anh ấy muốn đưa cho ai, thì để anh ấy tự quyết định vậy.”



“Được. Mình đi cùng cậu.” Lưu Nghĩa trọng nghĩa khí nói.



Thẩm Thất gật đầu, liền gửi tin nhắn cho Triển Bác.



Triển Bác trả lời rất nhanh:” anh đang cùng ba kí hợp đồng bán nhà, hai em kiếm chỗ nào đó đợi anh, anh rất nhanh sẽ tới.”



Thẩm Thất nhìn tin nhắn, không nhịn được bèn nói;” bây giờ anh ấy đang kí hợp đồng? Nhanh như vậy sao?”



“Chắc là bán giá rẻ?” Lưu Nghĩa nói:” bán gấp như vậy, thì chắc chắn là bán giá rẻ. Vẫn là có người tình nguyện ra tay.”



Thẩm Thất gật đầu, nói:’ vậy chúng ta kiếm nơi nào đó đợi anh ấy đi.”



Lưu Nghĩa cũng gật đầu.



Hai người vừa mới kiếm được một quán ăn ngồi xuống, còn chưa kịp gọi đồ uống, Thẩm Thất ngẩng đầu lên liền nhìn thấy bên ngoài cửa, có một vài người đang ép một cô gái lên xe.



Cô gái này nhìn rất quen.



Chính là lúc này, cô gái đó quay đầu, hình như cũng nhìn thấy Thẩm Thất bên trong cửa kính quán ăn.



Thẩm Thất và dối phương đều sững người một lúc.



Đối phương không phải ai khác, chính là Phùng Khả Hân



Phùng Khả Hân làm sao có thể ở đây đươc?



Sau khi Phùng Khả Hân sững người, lập tức định nhìn Thẩm Thất cầu cứu.



Nhưng Phùng Khả Hân chưa kịp nói gì, thì đã bị những người đàn ông lực lưỡng đó bắt lên xe.



Thẩm Thất đột nhiên đứng lên, Lưu Nghĩa không hiểu gì hỏi:” cậu làm sao vậy?”