Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 548 :

Ngày đăng: 13:36 30/04/20


Lời của Trần Chí Khuê vừa nói xong, mọi người xung quanh đồng thời nhìn về hướng Thẩm Thất.



Ấy chà, đừng nhìn người ta là kẻ thô kệch, diễn tả cũng khá là thích hợp!



Cô gái này trông thật xinh!



Cũng đúng thật là tinh tế, mỏng manh yếu đuối!



Thẩm Thất bình tĩnh trả lời: “Ừm, tôi rất vui vì anh nhớ tôi.”



Trần Chí Khuê đối với người nhỏ nhoi tinh tế, cứ mang theo một phần cẩn thận thận trọng, cả nói chuyện cũng mang theo ý đó.



“Cô xinh đẹp thế kia, muốn quên cũng khó.” Trần Chí Khuê chính là người thô kệch, nói chuyện rất thẳng thắn.



Sau khi Trần Chí Khuê nói xong, liền bày tỏ lòng thủy chung với Lưu Nghĩa: “Nhưng, tôi thích kiểu người như Tiểu Nghĩa. Cô nhỏ nhắn tinh tế, tôi sợ sẽ làm hỏng! Vẫn là như Tiểu Nghĩa vậy cứng cỏi hơn!”



Phụt~mọi người xung quanh đều bật cười ra tiếng!



Cả anh cảnh sát chỉ huy cứu hộ cũng phá công, trực tiếp quay người sang cười.



Thẩm Thất và Lưu Nghĩa nhìn nhau, đồng thời hết cách mà lắc đầu.



Đều nói đầu óc ngu si,tứ chi phát triển.



Khi xưa họ chưa tin.



Thì ra trên thế giới này, đúng thật là có sinh vật như thế.



Thẩm Thất thanh giọng nói: “Ừm, điều này tôi biết. Tôi muốn nói chuyện với anh, có được không?”



Trần Chí Khuê do dự một lát: “Được.”



Cô gái yếu ớt thế kia nói chuyện cùng anh ta, anh ấy rất không tiện từ chối.



“Vậy đi, tôi vào thẳng chủ đề.” Thẩm Thất mở miệng nói: “Anh có phải là từ nhỏ đã bắt đầu luyện quyền anh? Khi đó cùng anh luyện quyền anh còn có những người khác chứ?”



Trần Chí Khuê không biết Thẩm Thất muốn nói gì, chỉ có thể theo lời câu ấy trả lời: “Đúng thế, tôi 5 tuổi là theo sư phụ. Lúc đó, sư phụ chưa về hưu, khi nào rảnh rỗi thì chỉ dạy tôi một chút. Lúc đó, học trò của sư phụ không nhiều, bản thân ông ấy bận không xuể, làm gì có thời gian mà dẫn dắt học trò!”



Thế là sắc mặt sư phụ Lưu Nghĩa liền ngại ngùng.




Văn Nhất Phi nhìn vợ chồng hai người họ không cần nói với nhau một chữ, đều hiểu được ý của đối phương, liền nhịn không được hiếu kỳ: “Hai người đang nói cái gì?”



Hạ Nhật Ninh cười giải thích: “Tiểu Thất hỏi tớ, có phải là người đầu óc giản đơn, đều tứ chi phát triển? Sau đó tớ trả lời, không phải, cái này phải tùy theo người.”



Văn Nhất Phi choáng váng: “Cô ấy chỉ với một ánh mắt, thì cậu có thể hiểu?”



“Ùm.” Hạ Nhật Ninh gật đầu: “Tự nhiên thì hiểu ý của em ấy. Có lẽ, đây chính là tâm ý tương thông.’



Thế là Văn Nhất Phi càng ngưỡng mộ!



Đến khi nào anh ta và Tiểu Nghĩa cũng tâm ý tương thông thế này đây?



Thế thì anh ta không còn sợ làm sai việc nữa, khiến Tiểu Nghĩa giận!



Sau khi Trần Chí Khuê trở về mái nhà, liền được đem đi!



Sư phụ của Lưu Nghĩa cũng thở phào, vỗ vai Lưu Nghĩa nói: “Nha đầu tốt, ta đi xem sư huynh con, sau đó liên lạc con sau.’



Lưu Nghĩa gật đầu: “Sư phụ đừng giận, sư huynh uống nhiều rồi.”



Sư phụ củaLưu Nghĩa gật đầu, quay đầu nhìn Thẩm Thất nói: “Tiểu nha đầu, cô rất tốt. Cô tên Tiểu Thất? Có rảnh đến chỗ của chú chơi!”



“Cám ơn sư phụ.” Thẩm Thất trả lời ngon ngọt: “Có thời gian con sẽ qua.”



“Được được được. Tiểu Nghĩa rất nóng tính, con lo cho nó nhiều chút. Ta đi trước đây!” sư phụ Lưu Nghĩa nói xong câu đó, liền vội vã rời đi.



Những người tới xem đều tản rời đi, Thẩm Thất giờ mói cảm thấy bụng cồn cào.



Lưu Nghĩa đầy vẻ xin lỗi nói với mọi người: “Thật ngại quá! Làm lỡ bữa ăn của mọi người! Bữa ăn tối nay tớ mời.”



Phùng Mạn Luân mới mở miệng nói: “Làm gì có đạo lý để con gái mời chứ? Đi thôi, vừa rồi giám đốc nhà hàng vừa gửi tin, nói nhà hàng xoay vòng vẫn đang chuẩn bị cho chúng ta.”



Mọi người mới bật cười: “Vậy thì quá tốt, đi nhanh nào!”



Thẩm Thất đi đến bên cạnh Hạ Nhật Ninh, liền khoác lấy cánh tay anh ấy, nhở giọng nói: “Triệu Văn Văn nhờ em giúp đỡ.”



“Anh biết rồi.” Hạ Nhật Ninh gật đầu: “Nói với cô ấy, yên tâm. Chỉ cần cô ấy không làm chuyện ngu ngốc, Triệu gia sẽ không sao.’