Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 569 :

Ngày đăng: 13:36 30/04/20


Từ Vân Khê nói: “Chắc ở lại mấy ngày. Tiểu Thất, có phải mấy ngày nữa thì con sẽ về Đông Bắc không?”



“Đúng vậy. Đại ca của con sắp kết hôn, nên đương nhiên con phải về đó.” Thẩm Thất trả lời: “Có phải mẹ của con đã gửi thiệp mời cho mẹ không?”



“Mẹ đang tính nói với con chuyện này đây. Mẹ sợ là sẽ không qua đó được, cho nên mới đem theo món quà tặng cho đại ca của con qua đây, nhờ con giúp mang món quà qua đó.” Từ Vân Khê nói: “Sẵn tiện nói giúp mẹ một lời xin lỗi với lão phu nhân. Không phải mẹ không muốn đi, mà là những đứa bé mà mẹ viện trợ, sẽ có buổi diễn xuất ở Đế Đô trong những ngày tết Nguyên Đán. Chúng cố gắng như vậy, mới có được một cơ hội diễn xuất hiếm có, nên mẹ phải đi thăm chúng nó.”



Thẩm Thất biết Từ Vân Khê vẫn lén lút theo đuổi sự nghiệp từ thiện của mình.



Nghe thấy những đứa bé đó cũng tham gia, nên cô ấy cũng rất vui mừng.



“Không sao đâu! Đến lúc đó Tiểu Nghĩa thay mẹ đi cũng như nhau mà.” Thẩm Thất mỉm cười nói: “Chúng con vốn dĩ cũng không dự định phải mở tiệc lớn, nên hôn lễ cũng rất đơn giản. Đợi lần sau chúng ta cùng ăn một bữa cơm với nhau là được rồi.”



Lưu Nghĩa gật đầu: “Ừ, con sẽ đi với Tiểu Thất về đó.”



“Được.” Từ Vân Khê khẽ ho một tiếng: “Chúng ta đi thôi.”



Mọi người đều đứng dậy, chuẩn bị đi ra ngoài.



Chưa được mấy bước thì điện thoại của Từ Vân Khê đã reo lên.



Từ Vân Khê vừa nhìn thấy số điện thoại đó bèn mở máy lên: “Tiểu Chu, có chuyện gì không?”



“Chị Khê, áp phích của chị bên Singapore đã có rồi, chị có muốn xem qua không?” Giọng nói bên kia điện thoại rất hay, vả lại còn là giọng nói của một người con trai trẻ tuổi.



Đôi tai của Lưu Vân, chợt dựng đứng lên.



“Được, cậu đem qua đi.” Từ Vân Khê nói: “Tôi sẽ ở lại trong thành phố Vinh mấy ngày, hành trình sẽ điều chỉnh lại đôi chút.



“Vâng, chị Khê, tôi sẽ qua đó ngay.” Đối phương nhanh chóng trả lời.



Lưu Vân hỏi ngay: “Ai vậy?”



“Một trợ lý mới, là một người rất cầu tiến.” Từ Vân Khê trả lời một câu ngắn gọn, sau đó đi nói chuyện với những người khác.



Trực giác theo bản năng nói cho Lưu Vân biết, người trợ lý nam tên là Tiểu Chu này, e là không đơn giản chút nào.



Mọi người đều nói giác quan thứ sáu của phụ nữ rất chính xác, nhưng thật ra trực giác của đàn ông nhiều lúc cũng rất chính xác.



Trực giác chính xác như thần của Lưu Nghĩa, thật ra hoàn toàn đều được di truyền từ Lưu Vân cả.



Thẩm Thất không hề nghĩ nhiều, Hạ Nhật Ninh cùng Văn Nhất Phi cũng không tham gia vào.



Nên mọi người cứ vui vẻ lái xe ra ngoài dùng bữa.
Hai đứa đã thu phục hết những đứa trẻ giàu có và quyền uy sau này trong trường mẫu giáo hết rồi!



Thẩm Thất cứ xác nhận hết lần này tới lần khác, hai đứa ở trong trường rất ngoan, mới có thể yên tâm được!



Lúc tan trường, thì Thẩm Duệ và Thẩm Hà tay trong tay đi từ trong lớp ra.



Nhìn thấy Thẩm Thất và Hạ Nhật Ninh đứng chung với nhau, Thẩm Hà vui mừng nhảy lên.



‘Thà phụ thiên hạ không phụ nàng’ quả thật rất đẹp trai!



Rất có tư cách làm cha dượng của mình!



Hừ, mình càng ngày càng thích khiếu thẩm mỹ của mình rồi!



“Mami!” Thẩm Hà giơ tay ra, vui mừng chạy về phía Thẩm Thất.



Thẩm Thất cúi người xuống, ôm lấy Thẩm Hà.



Thẩm Hà hôn lên má của Thẩm Thất một cái, khẽ nói: “Mami giỏi quá, điều con muốn là như vậy đó, lúc nào mami cũng phải ở gần chú ấy, như vậy mới nhanh chóng nuôi dưỡng tình cảm được! Mami đừng lo, của hồi môn của mami con đã tích tụ gần xong rồi, sẽ không khiến mami mất mặt đâu!”



Thẩm Thất không biết nên cười hay nên khóc nữa.



Thẩm Duệ ung dung đi tới trước mặt Hạ Nhật Ninh, tuy cậu ấy là con trai, nhưng vẫn rất muốn nhào vào vòng tay của Baba quá đi!



Nhưng cậu lại sợ Thẩm Hà dị nghị.



Hạ Nhật Ninh nhìn thấy ánh mắt cay rứt của Thẩm Hà, chợt cúi người xuống, giơ vòng tay ra với Thẩm Duệ.



Nhìn thấy ánh mắt khuyến khích của Hạ Nhật Ninh, Thẩm Duệ không thèm do dự gì nữa, người ta rất muốn được ôm ấp mà!



Thẩm Duệ lao vào vòng tay của Hạ Nhật Ninh ngay lập tức.



Hạ Nhật Ninh bế Thẩm Duệ lên bằng một tay, ước lượng một hồi mới nói: “Con phải lớn nhanh lên nhé!”



Thẩm Hà bất chợt nói: “Đúng vậy đúng vậy! Nhân lúc con còn nhỏ, chú phải mau chóng nuôi dưỡng tình cảm với con! Tình cảm của cha dượng và con gái dượng, phải được nuôi dưỡng từ nhỏ!”



Thẩm Thất và Hạ Nhật Ninh nhìn nhau bằng một ánh mắt bất lực, không biết nên trả lời câu này như thế nào! Họ không phải là cha dượng và con gái dượng mà là cha con ruột thịt mà!



“Ặc ặc, chúng ta về đi.” Thẩm Thất phá vỡ bầu không khí ngượng ngùng nói: “Bà ngoại nuôi của các con đã đến rồi, tối nay trong nhà sẽ náo nhiệt lắm!”



“Bà ngoại nuôi đến rồi sao?” Thẩm Hà chợt vui mừng la lên: “Nhất định bà ngoại nuôi đã đem quần áo đẹp đến rồi!”