Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 57 :

Ngày đăng: 13:29 30/04/20


Tiểu Xuân và Tiểu Hà được lệnh đến thủy cung, đem con cá nhiệt đới được gửi nuôi trong đó về Trang Viên. nhưng không ngờ lại gặp Thẩm Thất tại đây.



Họ nhìn thấy Thẩm Thất đang nắm lấy tay một người đàn ông vô cùng bảnh bao cao ráo.



Nét đẹp của người đàn ông này quả thật rất rung động lòng người.



Tiểu Xuân cảm thấy tổng tài nhà mình đã rất bảnh bao rồi, nhưng lại không ngờ trên đời này, lại có một sự tồn tại có thể sánh ngang với nét đẹp của tổng tài nhà mình.



Tổng tài nhà anh là một chiếc máy chế tạo hoocmon nam di động.



Nhưng người đàn ông này lại đẹp trai đến nỗi không ai có thể tiến gần được, nam nữ khó phân.



Tiểu Hà lập tức rút điện thoại ra, chụp liên tục mấy tấm hình: “Ồ, chuyện mới lạ như vậy thì nhất định phải báo cáo với tổng tài mới được.:



Tiểu Xuân còn chưa kịp cản trở, thì Tiểu Hà đã gửi mấy tấm hình đó cho Hạ Nhật Ninh rồi.



Thẩm Thất trong hình đang ngước đầu lên cười với người đàn ông đó.



Tiểu Xuân và Tiểu Hà chưa từng thấy qua Thẩm Thất nở nụ cười ngọt ngào như vậy bao giờ.



Đó là nụ cười vui vẻ và hạnh phúc xuất phát từ đáy lòng, không cách nào giả tạo được.



Người đàn ông đẹp như bước ra từ tranh vẽ cúi đầu nhìn Thẩm Thất, sau đó lại ngước đầu lên phủi mấy cọng tóc rối bên tai giùm Thẩm Thất.



Ánh mắt trìu mến ấy còn chứa đựng sự lưu luyến vô cùng mãnh liệt.



Cảnh tượng này quả thật rất chướng mắt,



Những tấm hình nhanh chóng được gửi đến điện thoại của Hạ Nhật Ninh.



Hạ Nhật Ninh lúc đầu chỉ lướt mắt qua một cái, nhưng sau khi lướt qua thì mới phát hiện điều đặc biệt trong đó và lại xem lại lần nữa, cơ thể của hắn ngưng đọng lại trong chốc lát...



Người đàn ông này là ai?



Đáng chết thật!



Tại sao người phụ nữ lại cười dâm đãng như vậy?



Sao họ lại còn có thể nắm tay nhau nữa chứ?



Hạ Nhật Ninh đột nhiên cảm thấy tấm hình này vô cùng chướng mắt!



Chẳng trách Thẩm Thất nói, hắn là người đàn ông đẹp trai thứ hai mà cô ấy từng gặp!



Thứ hai con khỉ!




Chẳng lẽ, hắn đang ở trong phòng ngủ ư?



Thẩm Thất do dự một hồi, nhưng vẫn quyết định tới phòng ngủ xem thử.



Cô đứng trước cửa gõ nhẹ mấy cái: “Hạ tổng, anh đang ở trong phòng sao?”



Bên trong không có động tĩnh gì cả, Thẩm Thất vừa dự định xoay lưng rời khỏi, nhưng lại đột nhiên phát hiện cửa phòng không hề đóng!



Hả? Cửa phòng không đóng ư?



Mỗi khi Hạ Nhật Ninh không ở trong phòng, thì dường như cửa phòng lúc nào cũng đóng lại cả...



Rốt cuộc có ở trong phòng hay không chứ?



Trong lòng cô có một giọng nói cứ thúc đầy Thẩm Thất đẩy cửa vào xem.



Thẩm Thất do dự rất lâu, cuối cùng cũng không cách nào chống chọi được với sự thôi miên của giọng nói trong lòng mình, cô nâng tay lên từ từ đẩy cửa phòng ta...



Cửa phòng vừa mở ra, đôi mắt của Thẩm Thất suýt chút nữa thì rơi xuống đất!



Cô chỉ nhìn thấy Hạ Nhật Ninh đang cầm một cuốn sách trong tay, nằm trên một chiếc ghế sô-pha Châu Âu màu tím đậm, ba chiếc cúc áo được mở ra trên chiếc áo sơ-mi màu tím nhạt trên người hắn, trông có chút rối loạn, làn da được lộ ra trên cổ áo, phảng phất dáng vẻ vừa mới tắm táp xong.



Chiếc quần đen gọn gàng, tràn đầy sự kích thích từ thị giác trông mê hoặc vô cùng.



Mái tóc đen ngắn do vừa mới gội đầu xong, cứ áp sát vào khuôn mặt đẹp đẽ khêu gợi đó của hắn.



Đôi mắt hắn nhìn về phía cô xuyên qua mấy lọn tóc.



Khóe mắt chỉ nhếch lên một cái, nhưng cũng tràn đầy sức hấp dẫn và mê hoặc.



Khóe miệng nhoẻn lên, góc độ vô cùng hoàn hảo.



Hắn cười như không cười vậy.



Đôi môi khẽ mở ra, dường như muốn nói điều gì, nhưng lại nuốt vào trong.



Thẩm Thất chỉ cảm thấy mũi của mình nóng lên, một luồng máu nóng đang tập trung vào chóp mũi.



Tên yêu nghiệt chết tiệt này, hắn cố tình ngồi như vậy, rốt cuộc muốn mê hoặc ai chứ?



Thẩm Thất nén sự bực tức nói: “Hạ tổng, hôm nay anh kêu tôi tới đây có việc gì vậy?”



Hạ Nhật Ninh dường như vẫn không vừa ý với sự gợi cảm và mê hoặc của mình, giọng nói của hắn quả thật có thể giết chết hết mọi sinh vật giống cái trên thế gian này: “Không có gì cả, ta chỉ đột nhiên xem được một cuốn sách mỹ thuật, muốn bàn luận với cô mà thôi.”