Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 578 :

Ngày đăng: 13:36 30/04/20


Chúng ta không cần so bố, chúng ta so ông nội được không!



Không được nữa, so bà nội? So bà ngoại?



Tóm lại, có thể đổi cái mới lạ không?



Các người không chán, tôi cũng chán!



Quả nhiên, người phụ nữ này lại mở miệng: “Cậu có biết tôi là ai không?’



Tiểu Hạ trước giờ luôn độc mồm độc miệng, vẫn không thay đổi.



Tiểu Hạ nhìn lấy cô ta một lúc, nói: “Phấn quá dày, nhìn không ra!”



“Phụt.” Cho dù là người điềm tĩnh như Phùng Mạn Luân cũng không nhịn được, trực tiếp cười ra tiếng.



“Cậu...” người phụ nữ không bao giờ ngờ đến đối phương tuy nhiên phản ứng như thế!



“Người nổi tiếng trên mạng nào sao? Hay nhà buôn nào trên shopbee?” dao nhỏ của Tiểu Hạ không ngừng quèo quèo bay ra: “Hay là thẩm mỹ thất bại cho nên không thể không chét nhiều phấn như thế để che sẹo? Vấn đề này lớn quá, thật khó trả lời.”



Người phụ nữ này thật sự sắp tức điên cho được.



Trước giờ chưa ai dám nói chuyện như thế với cô ấy!



Trước giờ chưa có!



Đứa bé gái khóc trên đất kia thấy Tiểu Hạ ngăn lại cứu tinh của mình, liền từ trên đất bò dậy muốn xông về phía Tiểu Hạ.



Thẩm Hà đưa chân chặn ngang.



Phập! Đứa bé gái đó liền té sấp mặt!



“Đối thủ của cậu là tôi! Chúng ta mới cùng cấp độ!” Thẩm Hà tiếp tục bày ra tư thế: “Mẹ cậu nói, trẻ con đánh nhau, người lớn không được phép nhúng tay! Cho nên, cuộc đấu giữa hai chúng ta, sẽ không có ai nhúng tay! Cậu cũng đừng mong tìm được người khác viện trợ!”



Thẩm Duệ cười híp mắt nhìn Thẩm Hà động thủ đánh nhau. Hì hì hì. Cậu bé ấy biết võ thuật, em gái cậu ta sao có thể là người không biết võ chứ? Chẳng qua công chúa nhỏ không dễ gì ra tay thôi.



Hạ Nhật Ninh giờ cuối cùng cũng hiểu ra tại sao mọi người đều điềm tĩnh như vậy rồi!



Khó trách Thẩm Hà chịu ủy khuất, Thẩm Thất vẫn có thể điềm tĩnh ăn cháo!



Khó trách người luôn muốn ra vẻ như Phùng Mạn Luân lại cũng điềm tĩnh như thế!
Không phải họ muốn đem mấy này để đánh nhau, mà là khi xe lửa qua trạm kiểm soát, dụng cụ dao kéo đều không được đem theo!



“Các người dám ức hiếp chị dâu? Muốn chết đây mà! Anh em, lên cho tôi!” trong đám người đó có người hô to lên: “Nhân lúc cảnh sát trên tàu chưa đến, cùng lên nào!”



Tiểu Hạ rất nhanh liền bảo vệ lấy Thẩm Thất: “Thiếu phu nhân, cô cứ đi sau cùng nhất là được! Trước kia rối, để tránh cô bị thương!”



Thẩm Thất với vẻ lo lắng nói: “Đừng để tụi nhỏ bị thương!”



Hạ Nhật Ninh đầu cũng không quay lại trả lời: “Anh có bị thương, cũng không để con nó bị thương! Tiểu Hà, nhìn cho rõ, để con xem xem cái gì gọi là sức mạnh tuyệt đối!”



Lời mới dứt, Hạ Nhật Ninh đưa chân ra, thân trên vẫn không nhúc nhít, chỉ dựa vào sức lực ở phần eo và chân, một chân một tên, trực tiếp đá bay!



Đúng vậy, là trực tiếp đá bay!



Mấy người bên cạnh Hạ Nhật Ninh, không có một ai có thể công đến trước mặt Hạ Nhật Ninh!



“Wow!” Thẩm Hà thật sự không nghĩ rằng sức chiến đấu của Hạ Nhật Ninh là mạnh mẽ đến thế!



Cô bé thật sự muốn thành fan của anh ta rồi được không?



Thẩm Duệ cũng với vẻ sùng bái mà nhìn Hạ Nhật Ninh.



Đều nói bố là thần tượng mạnh nhất trong lòng con trai, câu nói này không quá chút nào.



Thẩm Duệ thấy Hạ Nhật Ninh trong tình hình bế lấy Thẩm Hà, đều có thể điềm đạm mà một chân một người mà đá bay, tư thế đó khí độ đó khí chất đó, thật sự là quá bảnh đi!



Hạ Nhật Ninh vừa linh hoạt tránh né cây chổi được đối phương múa may, vừa từ tốn không vội mà đá bay, còn điềm đạm giảng bài với Thẩm Hà: “Sự huyền diệu của vịnh xuân quyền ở chỗ khoảng cách. Quyền nhanh nhưng phòng vệ cẩn mật. Nhìn thì nhẹ nhàng, thực ra phải tốn không ít sực lực. Loại quyền pháp này thực sự rất thích hợp với con. Với Tiểu Duệ, càng thích hợp luyện mấy chiến thuật cận thân tinh vi hơn.”



“Dạ.” Thẩm Duệ ở phía sau, trả lời rất hùng hồn.



Daddy thật giỏi! Daddy thật bảnh! Daddy thật uyên bác!



“Tiểu Duệ, nhìn cho rõ!” lời của Hạ Nhật Ninh vừa dứt, một tay ra quyền, một quyền đánh trên bụng của một người đàn ông cao lớn đang giơ chiếc ghế đẩu lên hướng về anh ta.



Người đàn ông to lớn đó dường như bị định hình vậy, cả người đầy vẻ không tin nổi, sau đó ngước đầu lên nhìn Hạ Nhật Ninh, chiếc ghế đẩu trong tay dần rơi xuống, cả người đều ngã trên đất.



“Đây là quyền pháp gì?” Thẩm Duệ háo hức đến nổi hai mắt như phát sáng.



“Đây là bộ quyền chỉ lính đánh thuê mới biết, vừa rồi nếu ta không thu hồi lực thì gan, lá lách và dạ dày của đối phương đều sẽ bị ta nhào nát.” Hạ Nhật Ninh khẽ giải thích nói: “Có hứng thú không? Muốn học không?”