Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 609 :

Ngày đăng: 13:37 30/04/20


Sau khi Phùng Khả Hân rời khỏi nhà ăn, cô đứng rất lâu ở đầu đường.



Cô bắt cóc Thẩm Lục, có nghĩa là cô vĩnh viễn không thể trở về nước nữa sao?



Nhưng mà, trở về thì còn có thể như thế nào?



Đối với cô, Phùng gia đã không là gì cả.



Gia đình chỉ biết đến lợi ích kia, thà không có còn hơn.



Không bằng cô dùng Thẩm Lục để đổi lấy nửa đời sau yên ổn.



Chỉ cần cô lấy được toàn bộ cổ phần châu báu kia, thì nửa đời sau của cô cũng có nơi để dựa vào.



Cho dù không dựa vào đàn ông thì cô cũng có thể sống rất tốt.



Đương nhiên, điều kiện đầu tiên là cô phải học cách giấu mình, từ đây không dùng bộ mặt thật ra ngoài nữa.



Tên tuổi cùng Phùng gia đại tiểu thư?



Ha ha, hủy đi thôi!



Cô không thèm!



Vẫn là kiếm tiền quan trọng nhất!



Để cho đám người đã phụ lòng cô đều chết hết đi! Tất cả đều đi chịu chết đi!



Trong mắt Phùng Khả Hân hiện lên tia lửa cuồng nhiệt khiến cho cả gương mặt cô đều trở nên khó coi, nếu có ai nhìn thấy thì nhất định không thể nào tin nổi Phùng Khả Hân cô lại lột xác lợi hại như vậy.



So với Thôi Nguyệt Lam ngu xuẩn kia thì Phùng Khả Hân quả thật thông minh hơn rất nhiều.



Cô sẽ không ra tay với Thẩm Thất hay Lưu Nghĩa ở ngoài sáng, cô sẽ áp dụng biện pháp khác, nhằm thẳng vào Thẩm Lục, từ đó đánh bại Thẩm Thất, cũng đả thương Lưu Nghĩa.



Dù sao, những người đã từng làm cô tổn thương thì cô sẽ không buông tha cho bất cứ ai!



Phùng Khả Hân gọi một chiếc taxi, nhanh chóng rời đi.



Như thể cô chưa từng xuất hiện.



Ở một nơi khác, Thẩm Lục đang ngồi một mình trong công ty, ngơ ngác xuất thần nhìn màn hình máy tính rất lâu.



Lúc này, những người khác trong công ty đã rời đi, chỉ còn lại một mình Thẩm Lục ở đây ngẩn người.



Đến khi cảm thấy có chút lạnh lẽo, Thẩm Lục mới ý thức được trời tối rồi.



Thẩm Lục chậm rãi đứng lên, cầm lấy áo khoác chuẩn bị rời đi.



Lúc này, một bức thư được gửi đến.
Nói cách khác, chỉ cần bắt cóc Thẩm Duệ và Thẩm Hòa, Thẩm Thất nhất định sẽ mắc câu. Một khi Thẩm Thất mắc câu, Thẩm Lục nhất định sẽ đi theo.



Giăng lưới lớn lưới nhỏ, bắt từng người một.



Nhưng nói đi cũng phải nói lại, muốn bắt cóc Thẩm Duệ và Thẩm Hòa cũng không dễ dàng.



Phùng Khả Hân vốn rất đau đầu vì vấn đề này, nhưng trong khi theo dõi Thẩm Hòa, cô phát hiện được Thẩm Hòa gọi Hạ Nhật Ninh là daddy chuẩn, chứ không phải ba hay là chú.



Sau khi Phùng Khả Hân nghe ngóng thì biết được Thẩm Hòa căn bản không biết Hạ Nhật Ninh là ba ruột nó.



Hơn nữa, khi Thẩm Hòa ở Đông Bắc đã từng công khai đi tìm bạn trai cho Thẩm Thất.



Như vậy chứng tỏ Thẩm Hòa có bất mãn rất lớn đối với ba ruột của mình.



Mà dường như mọi người cũng đang giấu sự thật này, không cho Thẩm Hòa biết nên cô bé vẫn không biết chuyện gì cả.



Như vậy, nếu cô nói ra bí mật này, chọc giận Thẩm Hòa, khiến cô bé làm ra chuyện gì đó thì còn sợ không có cơ hội sao?



Điều Phùng Khả Hân có thể làm bây giờ chính là sắp xếp chuyện này.



Nhắc cũng thật trùng hợp, bên nhà chính của Hạ gia có một người phụ nữ chuyên làm việc dọn dẹp, chồng bà ta lại đang làm ở Phùng gia.



Phùng Khả Hân có thể lợi dụng thân phận đại tiểu thư Phùng gia để tìm được hắn, sau đó tìm hiểu nguồn gốc người phụ nữ kia, uy hiếp dụ dỗ, khiến bà ta dẫn dắt Thẩm Hòa làm chuyện sai lầm.



Chỉ cần Thẩm Hòa phạm sai lầm, cô sẽ có cơ hội.



Phùng Khả Hân sắp xếp từng bước một, thiết kế một cái bẫy hoàn hảo.



Bây giờ cô sẽ giăng cái bẫy này ra, chờ bọn họ tự mình tiến vào.



Vật đổi sao dời, một ngày mới cuối cùng cũng tới.



Người thợ săn đã bắt đầu giăng bẫy rồi.



Sáng sớm, Thẩm Hòa giận dỗi Thẩm Thất: “Mami, con muốn cùng mẹ mặc đồ đôi.”



“Tiểu Hòa ngoan, hôm nay không thể được.” Thẩm Thất cười híp mắt, véo nhẹ khuôn mặt nhỏ bé của Thẩm Hòa: “Hôm nay là đại thọ của lão phu nhân, chúng ta phải ăn mặc đồ tươi sáng vui vẻ một chút. Hơn nữa hôm nay còn có khách khứa, chúng ta không thể tự do phóng khoáng như ngày thường được.”



Thẩm Hòa cái hiểu cái không, gật đầu một cái: “Được rồi mami, bà cố nội thích đóa hoa nhỏ mà Tiểu Hòa thiết kế không?”



“Thích! Bà rất vui vẻ, yêu thích không rời đó! Bà còn khen ngợi Tiểu Hòa có thiên phú nữa.” Thẩm Thất thay Thẩm Hòa tết một bím tóc đuôi sam, sau đó chọn một kẹp tóc nạm kim cương, cài vào sát tai, vừa trong sáng, vừa đáng yêu, vừa trang trọng.



Thẩm Duệ thì đơn giản hơn nhiều.



Cả người mặc âu phục màu xanh da trời, vô cùng đẹp trai.



Theo tuổi tác lớn dần, ngũ quan của Thẩm Duệ càng ngày càng giống Hạ Nhật Ninh.