Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)
Chương 869 :
Ngày đăng: 13:40 30/04/20
Trình Thiên Cát cũng đi trên con đường đầy ánh nắng nhưng người ta không giả vờ non nớt!
Ánh nắng của hắn là kiểu trưởng thành.
Con đường mà Hàn Tắc Phương đi là con đường nhà bên.
Điều mà họ gọi là nhà bên rất tinh khiết!
Nhìn tấm ảnh trước đây của em gái trà sữa thanh khiết biết bao.
Ánh mắt của Hàn Tắc Phương rõ ràng là rất sâu sắc, vậy mà hắn ta lại muốn giả vờ thanh khiết, vô tội, điều này rất đáng để tranh luận đấy.
Chuyện này giống như đàn ông không thể nhìn ra bộ dạng giả vờ thuần khiết của gái lầu xanh vậy.
Có nhiều lúc, phụ nữ cũng không phân biệt được đàn ông thuần khiết thực sự hay đang giả vờ thuần khiết.
Nhưng, những người cùng giới tính chỉ cần liếc mắt một cái là phân biệt được ngay.
Vì vậy, Triệu Văn Văn và những người phụ nữa khác không thể nhìn ra được rằng Hàn Tắc Phương đang giả vờ thuần khiết, bởi vì bọn họ không nghĩ như thế..
Nhưng Hạ Nhật Ninh chỉ cần liếc mắt một cái là phân biệt được ngay.
Chỉ đơn giản như thế thôi.
Bị Hạ Nhật Ninh vô tình vạch trần, Hàn Tắc Phương cũng không để bụng, hắn ta sẽ không xấu hổ giống như những người khác.
Nếu hắn ta thực sự xấu hổ thì Hạ Nhật Ninh sẽ không nghi ngờ hắn ta nữa.
Hàn Tắc Phương thở dài một tiếng: “Ánh mắt của tổng giám đốc Hạ đúng là sáng như đuốc. Trước đây chỉ mới nghe danh, bây giờ đích thân trải nghiệm rồi mới biết tổng giám đốc Hạ trong lời đồn còn lâu mới đáng sợ bằng tổng giám đốc Hạ đang ngồi trước mặt tôi. Được rồi, tôi thừa nhận, anh nói đều đúng hết. Đúng là tôi đang giả vờ thuần khiết.”
Vẻ mặt của Thẩm Thất lập tức trở nên đặc sắc vô cùng.
Chuyện này đúng là không tin nổi.
Đàn ông giả vờ thuần khiết!
Mấy vị thiếu gia này thì còn có thể nhưng đám vệ sĩ thì không được đâu.
Nguyên tắc từ trước đến nay của Thẩm Thất là vui một mình không bằng mọi người đều vui, vì thế nên cô đã để cho đám vệ sĩ thả lỏng một chút, kéo mọi người lại cùng nhau ăn lẩu.
Tấm lòng này của Thẩm Thất, trong lòng đám vệ sĩ đều hiểu rõ nên lúc bảo vệ Thẩm Thất, bọn họ cũng tận tâm hơn.
Một người cấp trên biết suy nghĩ cho cấp dưới của mình như thế thì ai mà không thích chứ?
Thức ăn mà mọi người chuẩn bị cũng nhiều rồi, đầy ra cả chiếc đình.
Không để được trên bàn nên liền để bên cạnh bậc thang.
Ăn hết rồi lại đi lấy.
Cảnh tượng này đúng là quá thân mật, những người mắc chứng kén ăn nhìn thấy cũng sẽ cảm thấy đói bụng.
Đám vệ sĩ cũng đánh mắt nhìn nhau, thấy hôm nay Thẩm Thất ăn nhiều nấm Hạnh Bào hơn nên mấy người vệ sĩ lặng lẽ đưa hết mấy phần nấm Hạnh Bào mà mình chưa đụng đến cho Thẩm Thất.
Việc này làm cho Phạm Thành và Phạm Ly cười ha ha: “Nhật Ninh, không ổn rồi! Tiểu Thất nhà cậu đúng là vạn người mê! Nhìn vệ sĩ nhà cậu xem, bọn họ đều thích cô ấy quá rồi!”
Hạ Nhật Ninh vui vẻ trả lời: “Thế này mới tốt chứ! Lúc tôi không ở nhà, có nhiều người tự nguyện bảo vệ Tiểu Thất như vậy, tôi mới có thể yên tâm.”
Mấy người vệ sĩ đều gật đầu, gương mặt tỏ vẻ xấu hổ.
Hàn Tắc Phương nhìn mưa rơi bên ngoài, sau đó cúi đầu tiếp tục ăn lẩu, dường như hắn ta không muốn hòa nhập vào không khí vui vẻ này lắm.
Thẩm Thất nhìn Hàn Tắc Phương, hắn ta nhanh chóng phát hiện ra ánh mắt của cô nên quay đầu nhoẻn miệng cười với cô.
Thẩm Thất cũng biết chuyện tật xấu dễ mủi lòng của bản thân, nhưng cô không thể nhịn được.
Lưu Nghĩa ngồi bên cạnh thấy Thẩm Thất cứ luôn muốn nói rồi lại thôi nên không nhịn được mà hỏi: “Tiểu Thất, có phải cậu có gì muốn nói không?”
Ngay sau đó, toàn bộ mọi người đều nhìn về phía Thẩm Thất.