Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 88 :

Ngày đăng: 13:29 30/04/20


"Phụt..." Hạ lão phu nhân xém chút nữa bị nước trà làm cho nghẹn: "Cháu nói cái gì?"



"Bà, bà không phải hy vọng hai người chúng con mau chóng nuôi dưỡng tình cảm đấy sao? Vì vậy, chúng con định dựa theo mệnh lệnh của bà mà làm a." Hạ Nhật Ninh một biểu cảm bình tĩnh mà trả lời.



Hạ lão phu nhân cảm thấy, mặt trời hôm nay nhất định là mọc lên từ phía Tây đấy!



Hạ lão phu nhân quay đầu nhìn Thẩm Thất, Thẩm Thất lập tức biết nghe lời phải mà trả lời: "Đúng vậy a. Nhật Ninh nói, sống ở biệt thự quá xa, không thì đều ở cảnh hoa trang viên, như vậy rất thuận tiện."



Hạ lão phu nhân chăm chú nhìn Hạ Nhật Ninh: "Cháu là rất nghiêm túc đấy? Không phải lừa dối bà?"



Hạ Nhật Ninh lập tức nói: "Nếu như bà không tin, vậy vẫn dựa theo trước kia là được rồi."



"Được! Tiểu Thất, Nhật Ninh! Chỉ cần trong vòng một năm các ngươi có thể thuận lợi cho tôi ôm được chắt trai, tôi sẽ đồng ý cho cha mẹ con về nhà!" Hạ lão phu nhân cũng dứt khoát, vỗ bàn một cái mà nói.



Hai mắt của Hạ Nhật Ninh léo lên: "Bà?"



Hạ lão phu nhân gật gật đầu, trịnh trọng mà nói: "Tuổi tác lớn rồi, hy vọng con cháu lượn quanh đầu gối rồi."



Hạ Nhật Ninh cười nhẹ: "Bà, bà sẽ như nguyện đấy!"



Thẩm Thất không biết chuyện của Hạ gia, cô cũng không phải là người hay lắm miệng, cứ như vậy yên lặng lắng nghe.



Đã ăn xong bữa sáng, Hạ Nhật Ninh lái xe dẫn Thẩm Thất rời đi rồi.



Hòa quản gia ở bên cạnh ngạc nhiên mà nói: "Xem ra thiếu gia thật sự rất ưng ý với Thẩm Thất, nói cách khác, thời gian của một đêm, làm sao lại thay đổi chủ kiến rồi?"



Hạ lão phu không nhấc mí mắt mà nói: "Thằng nhóc này gạt được người khác, nhưng gạt không được tôi! Nó rõ ràng là đã sớm đối với cái cô gái này nảy ra ý nghĩ rồi, nhưng mà kỳ lạ chính là, nó vậy mà đêm qua mới biết được vợ của nó là Thẩm Thất?"



Hòa quản gia cũng cùng theo gật gật đầu mà nói: "Đúng vậy a, đúng là thật kỳ lạ. Nhưng mà, đây tóm lại cũng là chuyện tốt. Đúng rồi, lão phu nhân, ngài thật sữ muốn tiếp nhận con gái này của Thẩm gia vào Hạ gia sao?"



"Nếu như cô ấy thật sự có thể cho Hạ gia để lại đứa bé, Nhật Ninh lại thích, giữ lại ở Hạ gia cũng không có gì không thể." Hạ lão phu nhân ung dung mà nói: "Tôi đã có một con dâu làm sát thủ rồi, không ngại lại thêm một người nghèo làm cháu dâu."



Rời khỏi đại trạch của Hạ gia.



Thẩm Thất nhịn không được lần nữa quay đầu lại nhìn thoáng qua khu kiến trúc xa hoa lộng lẫy kia.



"Sao? Lưu luyến?" Hạ Nhật Ninh đã đạt được mục đích của mình, tâm trạng rất là tốt!



"Tại sao Hạ gia lại đẹp như vậy, anh lại muốn sống ở bên ngoài?" Thẩm Thất nhịn không được mà hỏi.



"Ở bên ngoài thuận tiện một chút." Hạ Nhật Ninh hiếm có mà giải thích với Thẩm Thất.



Thẩm Thất như có điều suy nghĩ mà gật đầu.



"Đi thôi, đến nhà của em." Hạ Nhật Ninh đột nhiên mở miệng nói.




Lúc đến chiều, Thẩm Lục cuối cùng cũng khôi phục lại bình thường.



Hạ Nhật Ninh lần nữa gặp được Thẩm Lục, sao cảm thấy Thẩm Lục hình như thay đổi thành một người khác vậy.



Anh ấy không còn sự điên cuồng và cố chấp như buổi sáng, trở nên yên lặng và bình thản.



Thẩm Lục như vậy đúng là một con trai xinh đẹp yên tĩnh a!



Cho dù là Hạ Nhật Ninh luôn ở trên đỉnh cao của chỉ số nhan sắc cũng không thể không thừa nhận, Thẩm Lục thật sự có tư cách cùng hắn quyết giành hơn thua.



Thẩm Lục còn nhớ rõ Hạ Nhật Ninh, anh ấy nói với Hạ Nhật Ninh: "Ngươi là người của Tiểu Thất."



Hạ Nhật Ninh lập tức nở nụ cười: "Vậy còn anh?"



"Tôi cũng thế." Thẩm Lục vô cùng nghiêm túc mà trả lời: "Chúng ta đều là."



Hạ Nhật Ninh lập tức nở nụ cười: "Ừ, đều là."



Hạ Nhật Ninh giơ cờ vua lên ở trong tay: "Muốn chơi một ván không?"



Thẩm Lục không khách khí ngồi ở trước mặt Hạ Nhật Ninh, lập tức chạy cờ.



Hạ Nhật Ninh cũng cùng theo đẩy tiến.



Cùng với tình hình cuộc chiến từng bước một triển khai, Hạ Nhật Ninh kinh ngạc mà phát hiện trí nhớ của Thẩm Lục thật rất không tầm thường.



Năng lực suy diễn của anh ấy rất mạnh.



Đi một bước là có thể đẩy lên mười bước.



Hèn chi Thẩm Thất nói chỉ số thông minh của anh ấy rất cao, đây cũng không phải là cao bình thường a!



Thẩm Lục nhìn chằm chằm vào con cờ của mình, hơi uể oải mà nói: "Ngươi rất mạnh, tôi không thắng được ngươi."



Hạ Nhật Ninh nhẹ nhàng mà cười: "Anh cũng không tồi."



Lúc này, Thẩm Thất từ trong phòng bếp thò đầu ra: "Rửa tay chuẩn bị ăn sủi cảo rồi!"



Thẩm Lục nghe thấy lời nói của Thẩm Thất, quả nhiên đem quân cờ đẩy một cái, nói không chơi thì đúng là không chơi rồi, vui vui vẻ vẻ đi vào phòng bếp giúp lấy đũa.



Lúc ăn cơm, Thẩm Thất nói với Thẩm Lục nói: "Anh trai, em muốn dọn ra bên ngoài ở. Anh cùng chú Lê ở nhà, phải ngoan. Em sẽ cố gắng mỗi ngày sang đây đến thăm anh đấy, được không?"



Thẩm Lục lập tức nhìn thoáng qua Hạ Nhật Ninh: "Em cùng hắn với nhau."