Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 87 :

Ngày đăng: 13:29 30/04/20


Thẩm Thất vừa mở mắt lên, liền nhìn thấy gương mặt nghiêm túc của Hạ Nhật Ninh.



Thẩm Thất chớp mắt vài cái, chẳng lẽ là bởi vì mình ngủ say lại bò vào bên cạnh hắn, khiến hắn không vui?



Thẩm Thất theo bản năng quay người định trốn đi.



Cánh tay để ở trên lưng lập tức dùng sức ôm chặt, đem cô một lần nữa kéo về trong lồng ngực.



Thẩm Thất không hiểu mà nhìn Hạ Nhật Ninh.



"Đột nhiên nhớ tới một chuyện." Mắt phượng của Hạ Nhật Ninh híp lại: "Biệt thự mà Hạ gia cho em, em rốt cuộc là đã ở qua chưa?"



Hắn cũng không có quên, hắn là biết Thẩm Thất là sống ở bên ngoài đấy!



Hơn nữa còn là chung sống với một người đàn ông còn tinh tế xinh đẹp hơn cả phụ nữ nữa!



Trước kia hắn không có tư cách để ghen, nhưng mà, bây giờ là có tư cách rồi!



Nhị thiếu gia của Hạ gia sắp bắt đầu ghen rồi!



"Không có a." Thẩm Thất ngơ ngác mà trả lời: "Hình như đã từng qua đêm ở chỗ đó? Bên đó lạnh như băng đấy, không có chút sức sống nào, em cũng không thích ở đó."



"Quả thật là không có chút sức sống nào, sau này cũng dừng qua đó nữa." Hạ Nhật Ninh gật gật đầu mà nói.



Thẩm Thất thở phào một hơi.



Thật tốt rồi, mình cuối cùng cũng không cần qua đó đi một vòng rồi.



"Dón đến sống ở cảnh hoa trang viên, bên kia chỗ rộng lớn, cũng có sức sống." Hạ Nhật Ninh bá đạo mà đưa mệnh lệnh.



Nà ní? (Cái gì?)



Dọn đến cảnh hoa trang viên!



Không, kiên quyết không!



Đôi mắt của Hạ Nhật Ninh nguy hiểm mà nheo lại: "Nghe nói bên cạnh của em còn có một người đàn ông? Hửm?"


Thẩm Thất nhìn thoáng qua Hạ Nhật Ninh: "vậy, anh tại sao phải kêu em dọn qua bên đó ở? Dù sao cũng phải có cái lý do chứ?"



"Lý do, rất đơn giản a!" Hạ Nhật Ninh buông tay: "Anh đẹp trai như vậy, không biết mỗi ngày phải bị biết bao nhiêu phụ nữ quấy rối! Sau khi em dọn qua đó, anh có thể quang minh chính đại mà công bố tin tức là anh đã kết hôn rồi! Như vậy là có thể ngăn chặn hết vô số đào hoa sát a!"



Thẩm Thất ngẩn ngơ, thì ra cô còn có một cái tác dụng như vậy!



Thế nhưng, thật sự chỉ là ngăn chặn đào hoa sao?



Tại sao, dưới đáy lòng của mình, thậm chí có chút... không cam lòng?



"Thật sự, chỉ là như vậy sao?" Thẩm Thất mang theo chút không cam lòng mà hỏi.



"Đương nhiên a! Bằng không thì... em muốn thật sự cùng anh sinh con?" Hạ Nhật Ninh thăm dò mà nhìn sang Thẩm Thất.



"Mới không cần đấy!" Khuôn mặt của Thẩm Thất lại lần nữa đỏ thấu lên, thoáng một phát nhảy xuống giường, trốn vào phòng thay đồ.



"Không cần a..." Đáy mắt của Hạ Nhật Ninh hiện lên một chút thất vọng, nhìn bóng lưng của Thẩm Thất, đột nhiên nở nụ cười xấu xa: "Không sao, rất nhanh em sẽ nói với anh, em muốn đấy..."



Buổi sáng lúc đang ăn cơm, Thẩm Thất và Hạ Nhật Ninh lập tức không còn cảm giác xa lạ của tối hôm qua, hai người hòa hòa khí khí ngồi chung với nhau.



Hạ lão phu nhân chừng như tỏ vẻ ngạc nhiên!



Cháu trai này của bà, ngày hôm qua với trước kia còn kháng cự đến chết.



Nếu như không phải là bà ép nó trở về, không chừng đứa cháu này nói cái gì cũng không về nhà đấy!



Thế nhưng là mới qua một buổi tối, này thì đã nghĩ thông suốt rồi?



Xem ra là ưng ý rồi a!



Đúng rồi! Đây mới bình thường chứ!



Không gặp mặt thì sao có thể có cảm giác được!



Một giây sau, chuyện khiến Hạ lão phu nhân xém chút nữa phun ra nước trà đã xảy ra rồi.



"Bà, cháu cùng tiểu Thất đã bàn bạc được một hồi, em ấy nói sống ở biệt thự không được vui, bên đó không có sức sống nào cả, vì vậy cháu quyết định cho tiểu Thất dọn đến cảnh hoa trang viên." Hạ Nhật Ninh thong thả ung dung mà nói.