Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)
Chương 944 :
Ngày đăng: 13:41 30/04/20
Sùng Minh cũng không biết tại sao mình lại xuất hiện ở dưới đáy giếng.
Anh ta chỉ nhớ là trước khi ngất đi, bị một nguồn nước ngầm cuốn đi.
Cơ thể anh ta lần nữa mở chế độ tự bảo vệ, khiến anh ta thành công ngất đi.
Sùng Minh vừa tỉnh lại, liền cảm thấy cả người ê ẩm.
Anh ta đối với cảm giác đau không rõ lắm, nhưng những cảm giác khác thì không thiếu chút nào.
Sùng Minh dùng sức mà đạp nước, tìm cơ hội rời khỏi.
Khi mà Sùng Minh tính leo lên thành giếng, trùng hợp có người tới lấy nước.
Hơn nữa còn dùng cách nguyên thủy nhất để lâý nước... ròng rọc kéo nước.
Sùng Minh liền nắm chặt lấy dây, nhanh chóng leo lên phía trên.
Người lấy nước, kéo cả ngày trời kéo không lên, liền kêu người qua giúp.
Mấy người kéo lấy dây mà kéo lên.
Không một lúc sau, liền kéo lên một người.
Mấy người đó liền ngây ra, sau khi nhìn thấy Sùng Minh liền oa oa mà kêu lên: “Cậu là ai? Cậu tại sao lại ở trong giếng nhà tôi?”
Sùng Minh chỉ lạnh băng mà nhìn họ, quay người liền muốn rời khỏi.
Đối phương liền ngăn Sùng Minh lại, tiếp tục hỏi anh ta sao lại ở trong giếng.
Sùng Minh cảm thấy trước mắt đều mơ hồ, bóng người phía trước từ một thành hai, hai rồi lại thành ba.
Cơ thể Sùng Minh mềm ra, liền ngã xuống.
Bởi vì thiếu oxy và va chạm, cuối cùng cũng ảnh hưởng đến thần kinh não của cậu ta.
Chờ đến khi Sùng Minh tỉnh lại, anh ta nằm trong căn phòng xa lạ.
Quần áo trên người cậu ta đều đã được thay.
Anh ta liền bật ngồi dậy, theo thói quen, liền tự chủ mà kiểm tra một lượt căn phòng, hơn nữa trong tiềm thức làm mấy cạm bẫy.
Chờ sau khi anh ta làm xong những chuyện này, cả người đột nhiên ngây ra.
Anh ta đột nhiên không nhớ là mình làm mấy chuyện này để làm gì.
Robin giờ mới tỉnh ngừi.
Ông ta khi nào thì bị thôi miên ngược lại?
Khi nào!
Cả quá trình ông ấy đều rất cẩn thận!
Ông ấy mãi giám sát lấy sự biến động tinh thần của Sùng Minh! Không lý nào!
Đáng sợ, quá đáng sợ!
Người đàn ông này, không phải người!
Robin biết, bí mật của ông ta đều bị lộ tẩy với người đàn ông này rồi.
Ông ấy thật sự không còn đường rút lui.
Ông ấy lau bừa mồ hôi trên mặt, ông ấy giờ mới phát hiện, cả người ông ấy tuy nhiên không biết khi nào đều ẩm ướt.
Robin vùng vẫy mà đứng dậy, thậm chí cả quần áo không kịp thay, liền đầy cửa rời khỏi,
Ông ấy cần bày tỏ sự trung thành của mình với Sùng Minh, nếu không chỉ có con đường chết!
Giờ đây, Thẩm Lục không hề hay biết Sùng Minh đã trải qua điều gì.
Bởi vì anh ta giờ sắp bị phiền gần chết!
“Thẩm tiên sinh, nếu cậu không chịu giúp chúng tôi, chúng tôi thật sự là chết chắc!” một đám người đều quỳ trước mặt Thẩm Lục, không ngừng van xin: “Chỉ cần cậu mở miệng nói, thì chuyện gì cũng được giải quyết!”
“Tôi nói rồi, chuyện này tôi không quản được.” Thẩm Lục cảm thấy đầu mình đang bốc khói hừng hực.
Anh ấy chỉ là tổng tài của một công ty game nhỏ bé, anh ấy có tài cán gì mà can thiệp nột chính người ta?
Trêu nhau sao?
Xem anh ta là dựa vào gương mặt mà bình ổn chiến tranh à?
“Nếu như Thẩm tiên sinh không đồng ý thì hôm nay chúng tôi không rời khỏi!” người đứng đầu nhóm người đó thật sự ngồi trên mặt đất, sau đó với vẻ chết cũng không rời khỏi.
KhiTrình Thiên Cát trở về, thấy được chính là ảnh tượng như thế.
Một đám người đang ép Thẩm Lục đồng ý với yêu cầu.