Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 963 :

Ngày đăng: 13:42 30/04/20


“Con gái của cô rất đẹp!” Tư Y Cẩm ngưỡng mộ nhìn Thẩm Thất.



Thẩm Thất mỉm cười: “Cảm ơn chị!”



Tư Nhiên ngẩng đầu nhìn cô, nhỏ giọng hỏi: “Em gái tên là Hạ Thẩm Hà ạ?”



“Đúng vậy!” Thẩm Thất cười híp mắt trả lời: “Tiểu Nhiên có muốn làm bạn cùng lớp với Tiểu Hà không?”



Khuôn mặt Tư Nhiên ửng đỏ, cúi đầu không nói.



Tư Y Cẩm chuyện trò với Thẩm Thất đôi ba câu, sau khi quyết định thời gian rời đi trong ngày mai, Tư Y Cẩm đưa Tư Nhiên rời khỏi đó.



Thẩm Thất ngồi một lát mới đưa người rời đi.



Trong lúc chuyện trò, Thẩm Thất có thăm dò Tư Y Cẩm mấy lần.



Tư Y Cẩm không có ý gì với Thẩm Tứ, cô chỉ đơn thuần cảm kích anh, còn không dám hi vọng xa vời rằng có thể làm bạn với anh chứ chưa nói gì tới những cái khác.



Thẩm Thất nhận ra một chuyện, Tư Y Cẩm rất kiêu ngạo nhưng cũng vô cùng tự ti.



Cô bắt bản thân và con trở nên xuất sắc hơn, nhưng cũng cắt đứt tình cảm của bản thân.



Cô sống rất thực tế.



Không giống những người phụ nữ khác, lúc nào cũng mơ tưởng cuộc sống sau này sẽ tràn ngập màu hồng ra sao.



Cô luôn làm những việc mình muốn.



Cẩn thận, cần cù và chưa từng ảo tưởng.



Vậy nên cô chẳng có ý gì khác với Thẩm Tứ cả.



Nếu như lần này không gấp, có lẽ cô sẽ không tới cầu xin Thẩm Tứ đâu!



Vậy nên, mợ tư lo thừa rồi!



Hai người họ vô cùng trong sạch!



Với tính cách của Tư Y Cẩm, cho dù Thẩm Tứ có theo đuổi cô, chắc cô cũng chạy mất dép nhỉ?



Còn lâu Tư Y Cẩm mới chịu chủ động đeo bám Thẩm Tứ!
Thẩm Thất có nhìn thấy ảnh cô bé trong điện thoại Thẩm Tứ.



Mai Linh, 18 tuổi, con gái Mai Tùng Lâm.



Lúc Mai Linh nhìn thấy Thẩm Thất, mắt cô bỗng sáng lên, đi nhanh tới bên Thẩm Thất: “Chị Thẩm Thất!”



Thẩm Thất cười gật đầu: “Chào em.”



“Em có thể ngồi đây không?” Mai Linh nhìn Thẩm Thất bằng ánh mắt lóe sáng.



“Có thể chứ, em ngồi đi.” Thẩm Thất cười nói.



Mai Linh nhanh chóng ngồi xuống bên cạnh Thẩm Thất, ánh mắt ngây ngốc nhìn khuôn mặt Thẩm Thất rất lâu.



Thẩm Thất sờ mặt: “Trên mặt chị có thứ gì à?”



“Á, không phải! Em xin lỗi.” Mai Linh đỏ bừng mặt, nói: “Em thấy chị khá giống với anh Thẩm Tứ.”



“Vậy sao?” Thẩm Thất bật cười.



“Anh Thẩm Tứ không đi cùng chị ạ?” Mai Linh nhìn quanh bốn phía, không nhìn thấy người cô muốn gặp, ánh mắt có chút thất vọng.



Thẩm Thất nhìn biểu cảm của cô bé, bỗng hiểu ra tất cả.



Đó, đúng như những gì cô đoán!



Cô bé này thích anh tư rồi!



Khoảng cách rất lớn nha!



“Anh ấy bận việc.” Thẩm Thất trả lời.



“Chị Thẩm Thất, em rất ngưỡng mộ chị nha!” Mai Linh thu lại ánh mắt, cẩn thận nhìn ba mẹ đang đứng ở xa, nhỏ tiếng nói: “Chị Thẩm Thất, ba mẹ mời chị đến đây nhằm mục đích gì chị biết chứ?”



Thẩm Thất cười không nói.



Mai Linh tiếp tục nói: “Mặc dù em biết làm vậy rất quá đáng, nhưng em vẫn muốn nói, chị đừng nhận lời ba mẹ em nhé. Bởi vì...”



Mai Linh cắn môi, hạ quyết tâm, ngẩng đầu nhìn Thẩm Thất: “Bởi vì làm vậy rất quá đáng! Tuy em cũng không thích người phụ nữ bên ngoài của ba, cũng không thích đứa em trai cùng ba khác mẹ của mình. Nhưng lấy đi con của người khác thực sự rất quá đáng!”