Legendary Moonlight Sculptor - Con Đường Đế Vương

Chương 6 : Lần đầu đi xem phim

Ngày đăng: 11:16 30/04/20


Ban đầu, Lee Hyun định về nhà cùng em gái. Sau đó như thường lệ, cậu làm vài việc lặt vặt trong nhà sau đó sẽ đăng nhập vào Royal Road. Sắp đến lúc phải làm nhiệm vụ rồi, nhưng việc không có thời gian chuẩn bị khiến nó trở nên tệ hơn. Tuy nhiên, đây không phải điều đáng lo ngại.



‘Cuộc phỏng vấn của ĐHQG Hàn Quốc! Việc nọ xọ việc kia, dù gì cuộc phỏng vấn cũng chẳng khả quan để dành một ngày quan trọng như này đến tham dự’



Lee Hyun tự trấn an và nhìn vào ví của cậu.



Hóa đơn cứng màu xanh.



Giá như mà họ biết tiền sẽ đi về đâu sau những lần vung tay quá trán như thế.



“Hayan”



“Dạ?”



“Anh em mình đi xem phim nhé!”



Cho đến giờ, Weed chưa vào rạp xem phim một lần nào. Nhưng cái gì mà chẳng có “lần đầu”, nhỉ ;))



“Thật chứ ạ?”



Đối với Hayan, điều này thật khó tin.



Anh trai cô! Một người keo kiệt đến mức sẽ chẳng bao giờ phung phí tiền bạc, đi xe bus còn sợ tốn tiền. Một người sẽ không mua những thứ vô ích, kể cả đồ dùng học tập. Và giờ người đó đang rủ cô đi xem phim.



“Được chứ, cùng nhau xem một bộ phim chắc sẽ vui lắm.”



Với sự cương quyết của Lee Hyun, cả hai liền đi đến rạp chiếu phim.



Một trung tâm chiếu phim với đầy đủ mọi thể loại phim.



Rạp chiếu phim ở bên trong một trung tâm thương mại lớn, nơi những dòng người đến vui chơi mua sắm rất đông đúc.



Khi Lee Hyun bước vào trung tâm chiếu phim, cậu vô cùng ngạc nhiên.



“Woa, Tuyệt thật”



Làm thế nào mà nơi này lại có nhiều người như vậy. Như là một thế giới khác vậy.



“Anh nhìn này, bộ phim này chắc sẽ thú vị đây”



“Chắc rồi, đi nào, chúng ta sẽ xem phim đó”



Thật ra, đây cũng là lần đầu tiên Lee Hayan đi xem phim. Mặc dù cô có tiền trợ cấp từ anh trai và còn kiếm được tiền cho riêng mình, nhưng cô không bao giờ sử dụng chúng một cách thiếu cẩn trọng. Vì vậy đây là lần đầu tiên cô đến một trung tâm chiếu phim sang trọng như này chỉ để xem một bộ phim.



“Nhiều phim hay quá nhỉ!”



“Bộ phim nào đang hot thế?”



“Poster ở khắp nơi đây này”



“Xem phim này nhé, nhìn tiêu đề có vẻ hay đấy”



Lee Hyun và Lee Hayan đi đến quầy bán vé và xếp hàng chờ đến lượt mình. Lúc đầu Lee Hyun cứ nghĩ rằng cậu phải trả tiền trước khi vào phòng chiếu ; Nhưng thực ra cậu phải mua vé từ quầy bán vé.



“Vậy đây là cách rạp chiếu phim hoạt động. Mình biết mà, quá là điều bình thường luôn.”



Lee Hyun nở nụ cười bất ngờ. Một nụ cười tự tin trên khuôn mặt. Cậu đưa 10k won để mua 2 vé.



“Cho tôi 2 vé”



Sự tự tin khi đi xem phim!



Sự thỏa mãn khi là một người có văn hóa!



Kể từ lúc này trở đi, tiền mua vé đều có giá trị đến từng xu. Mặc dù tiền rất đáng quý nhưng vẫn đáng để chi cho những khoản thế này.



Với nụ cười tươi tắn trên môi, nữ nhân viên nói:



“Suất chiếu 3h30, 2 vé người lớn, phải không ạ?”



“Vâng”



“Bạn có thẻ giảm giá hay thẻ tín dụng chứ?”



“Gì cơ?”



Lee Hyun cảm thấy hơi bối rối.



Thẻ tín dụng và thẻ giám giá!



Nghe có vẻ chúng khá có giá trị ở đây.



“Những thứ đó là gì vậy?”



“Oh,vâng. Vốn MK (Quỹ tín dụng) hoặc là thẻ thành viên, thẻ tín dụng hoặc thẻ giám giá.”



“Nếu có thì tôi sẽ được giảm giá bao nhiêu…”



Lee Hyun ngập ngừng hỏi.



Nhân viên bán vé bật cười, một nụ cười đủ tươi tắn để giúp tinh thần người đối diện thoải mái.



“2K won mỗi người ạ.”



“….”



Vừa nghe xong, Lee Hyun cười nham hiểm.



7K won cho một vé xem phim và được giảm giá 2K won, một sự giảm giá không thể bỏ qua. Với 2K won giảm giá của mỗi người, tổng cộng được giảm 4K won.



Nhưng Lee Hyun không có chiếc thẻ nào.



Thẻ tín dụng được sử dụng chủ yếu dành cho việc buôn bán và cậu không có nó vì không đủ yêu cầu để cấp thẻ.



Những món nợ đều đã được trả hết, nhưng biên lai thì vẫn còn và không có tín dụng nghĩa là không có thẻ.



Cậu còn không cả điện thoại di động.



“Hayan”



Cậu nhìn em gái và mong chờ một sự giúp đỡ từ cô, nhưng cô cũng chỉ lắc đầu, vì cô cũng giống cậu.



Một học sinh trung học không có thẻ tín dụng và điện thoại di động.



Cuối cùng, Lee Hayan nắm lấy tay của Lee Hyun và nói.



“Anh à, chỉ là một bộ phim thôi mà, chúng ta cũng chẳng cần phải xem”



Vào lúc đó, Lee Hyun nhất định phải xem bộ phim này.



Trước đây, cậu không nhớ là đã từng xem phim cùng gia đình mình.



‘Như một người anh trai mẫu mực, tôi sống vì những lợi ích dành cho em gái của mình, Lee Hayan’



Không hối hận, cậu không ngần ngại trả 20K won cho nhân viên.




Món ăn được dọn lên. Chúng đều được nấu bởi một bếp trưởng xuất sắc với những nguyên liệu tươi ngon nhất.



“Wow! Thực sự là ngon quá trời luôn”



“Đúng ạ, mùi vị thật tuyệt vời”



Lee Hyun đang thưởng thức những hương vị tuyệt vời của món ăn. Giống như trong Royal Road, mọi thực phẩm đều có những hương vị tuyệt vời khi được nấu lên. Cậu biết các kỹ năng là rất cần thiết, đặc biệt là khi chế biến hải sản. Nó rất dễ bị hư và cần phải giữ thật tươi. Ngoài ra thì những nguyên liệu như thế khá tốn kém nên cậu không sử dụng chúng thường xuyên được. Và hiệu quả của món ăn mang lại là rất nhiều trước khi bắt đầu một cuộc chiến nào đó.



****



Cũng trong nhà hàng này, 2 nữ sinh bận trên mình bộ đồng phục cũng đang thưởng thức món ăn ở một bàn gần đó.



“Woah! Món thịt này ngon quá trời lun.”



“Nước sốt thì không chê vào đâu được”



“Bêp trưởng của nhà hàng này là người Pháp đấy; ông ấy thường xuyên được lên trang nhất của một tạp chí nấu ăn nổi tiếng đó.”



“Thể nào mà ngon như vậy”



“Chúng ta sẽ lại đến ăn vào tuần tới nhé.”



Gia đình hai cô gái đều rất giàu có, và họ cũng là những người sành ăn, nên đôi khi họ dành tiền để thưởng thức một bữa ăn sang trọng trong nhà hàng giống như thế này.



Điều hạnh phúc nhất là khi được thưởng thức những món ăn ngon!



Phương châm của hai cô gái. Họ thường đến đây khi mà giờ học ở trường kết thúc sớm và những nơi như thế này là nơi mà họ thích đến. Nhưng sau đó, một người trong số họ nhìn sang bàn khác và nhận ra Lee Hayan đang ăn ở đây.



“Ah? Đó là Hayan phải không nhỉ?”



“Đúng rồi”



“Oh! Kia hẳn là anh trai cậu ấy”



Lee Hayan là bạn thân của họ.



Ở trường, không ai không thích Hayan. Một cô gái bé nhỏ với ý chí kiên cường, một học sinh xuất sắc, chơi thể thao giỏi. Và có khả năng lãnh đạo bẩm sinh, cô luôn là trung tâm khi đứng với những cô gái khác trong trường. Mặc dù vậy cô cũng rất tiết kiệm trong việc tiền bạc, thế nên cô không tham gia vào những cuộc đi mua sắm hay ăn uống.



‘Hóa ra cậu ấy chỉ chi tiền để đi ăn một bữa hoành tá tràng với anh trai mình.Thật không công bằng’



Đôi mắt Isane lóe lên những suy nghĩ tinh nghịch.



Lee Hayan luôn cảm thấy tự hào về anh trai của mình, nhưng những người khác thì không biết tại sao. Ngay cả những người bạn thân với cô cũng không rõ.



Một cô gái đúng tiêu chuẩn “con nhà người ta” lại sùng bái anh trai mình một cách kỳ lạ. Nhưng đó là người anh trai ở lễ hội văn hóa. Bạn bè đã không hiểu tại sao cô lại tự hào về anh trai như vậy bởi trông anh cô quá bình thường; họ nghĩ rằng đó là một trò đùa.



Sau đó họ biết được rằng Lee Hyun đã phải bỏ học vì không có đủ tiền. Rồi tại lễ hội của trường, cậu bỗng nhiên trở lên nổi tiếng khi đã cứu công chúa – em gái mình trong một trò chơi một cách nhẹ nhàng, và trở thành một ngôi sao. Cậu dễ dàng đi trên cây cầu gỗ vừa trơn vừa hẹp, đá vỡ những quả bóng nước được bắn về phía mình. Cuối cùng cậu leo lên tường nhanh thoăn thoắt và cứu được công chúa với thời gian ngắn nhất. Khi ông anh trai mở lồng để cứu cô em gái bé nhỏ của mình, trông anh thật bảnh bao, giống như một người anh hùng vậy. Kẻ từ giây phút đó, các nữ sinh trung học đã để ý tới Lee Hyun. Bây giờ khi Lee Hayan đi cùng anh trai, ngay cả một con quỷ cũng không dám chặn lại làm phiền.



Isane thì thầm với cô bạn ngồi cùng.



“Cùng ra ăn với họ đi”



“Cậu biết tính tình của Hayan mà… có được không vậy?”



“Không sao đâu, với anh trai đang ngồi cùng thì cô ấy không từ chối đâu”



Isane tự tin đứng dậy và đi đến chỗ Hayan rồi đột nhiên ôm chầm lấy cô.



“Không ngờ chúng ta lại gặp nhau ở một nơi như này! Chúng tớ ngồi cùng được không?”



“……..”



Đột nhiên bạn của Lee Hayan đến và làm cô hết sức ngạc nhiên.



“Các cậu!”



Ngay cả trong tưởng tượng, Lee Hayan cũng không mong đợi đến sự xuất hiện đột ngột này.



Isane nhanh chóng chào Lee Hyun.



“Chào anh, chúng em là bạn cùng lớp của Hayan ạ. Anh có phiền không nếu chúng em ngồi đây ạ?”



“Chào em, cứ tự nhiên đi”



Bạn của em gái ngồi cùng bàn cũng chẳng có vấn đề gì. Thay vào đó, có khi đây là một điều tốt.



“Mình thật xuất sắc.”



Lee Hayan hơi cau mày khi liếc nhìn Isane, người đang cười.



“Giờ mình không thể giữ mặt mình nghiêm túc được. Hayan, bạn không sao chứ?”



“Sheesh!”



Điều này không thể tránh khỏi. Lee Hayan chẳng thể làm được gì để ngăn chặn điều này. Cô không thích sự xuất hiện của những vị khách không mời xông vào giữa khoảnh khắc hạnh phúc nhất của gia đình cô. Tuy nhiên, cô nhanh chóng sửa lại biểu hiện của mình. Cô không chú ý rằng mình đang ngồi đối diện anh trai mình. Để lát nữa rồi tức giận cũng được.



‘Mình sẽ gặp cậu ở trường, các cậu chết với mình.’ Cô thầm nghĩ.



Dù trong hoàn cảnh này, Lee Hyun cũng rất vui khi được gặp những cô bạn của em gái mình. Với nhiều món ăn cho bữa tối, cả bốn người đã có được một bữa ăn thoải mái và ngon miệng.



‘Mọi việc ở trường vẫn ổn’



Điều này cho Lee Hyun thấy cuộc sống ở trường của em gái mình vẫn tốt. Hằng ngày cậu bận rộn cầy cuốc trong Royal Road và giờ là thời gian để cho tâm hồn cậu được thư giãn.



“Oh, cái đó đẹp quá”



Trong bữa ăn, họ nhìn thấy mặt sau của chiếc bảng, một tác phẩm điêu khắc đang được vận chuyển đi qua cửa sổ.



“Nhìn bức tượng kìa”



Lee Hyun ngoảnh đầu lại và nhìn về phía bức tượng. Đó là một phụ nữ Hàn Quốc, ăn mặc lịch sự với một ‘pigtail ribbon‘ (Một vật trang trí trong đám cưới) bện vào tóc.



“Không quá tệ”



Lee Hyun có một chút kinh nghiệm về điêu khắc đá nên anh thấy được rằng bức tượng được thực hiện bởi một người có tay nghề cao.



‘Bức tượng tạo cảm giác cuốn hút, nhưng cũng khác nhẹ nhàng. Được làm từ tay bởi một nghệ nhân lành nghề’



Trong lúc Lee Hyun và những người khác đang suy nghĩ về bức tượng, nữ phục vụ bước đến.



“Thưa quý khách, chúng tôi xin lỗi về sự bất tiện này, vì chúng tôi đang chuẩn bị một buổi kỷ niệm ngày cưới cho một khách hàng lớn tuổi. Hy vọng mọi người sẽ thông cảm.”



“Chúng tôi ổn, không sao đâu”



Ở đằng sau, họ đang sử bức tượng, nhưng Lee Hyun và các cô em gái đã dùng bữa xong. Cuối cùng là món tráng miệng gồm trái cây và kem.



“Ah, no quá”



“Ngon thật đấy”



Sau đó, bốn người đến quầy trả tiền. Đầu tiền là Isane và Song Miyong. Sau đó Lee Hyun rút ví ra trả tiền.



RẦM! CHOANG!