Lệnh Truy Nã Đông Cung: Ái Phi Đừng Vội Trốn!

Chương 135 :

Ngày đăng: 22:24 21/04/20


Ngũ Hải nghe vậy thần sắc hơi động, nhưng là ngay sau đó lại nói: “Nói như thế quả thật không sai, ngươi suy tính cực kỳ chu đáo, cực kỳ…” Nói tới chỗ này, Ngũ Hải hiển nhiên có chút do dự, Thường Hy vừa thấy liền lập tức nói: “Chu tổng quản cảm thấy không có việc gì là tốt rồi, là ta buồn lo vô cớ. Ngài mau lên a, ta về trước, cả ngày nay bận rộn đến đau lưng, ngày mai còn có nhiều việc phải làm đấy!”



Thường Hy nhìn ra được Ngũ Hải muốn nói lại thôi, nhất định là có điều cố kỵ, nàng không thể làm gì khác hơn là lấy lui làm tiến. Nếu Ngũ Hải coi trọng lời nàng nói nhất định sẽ kêu nàng ở lại, chỉ cần Ngũ Hải tín nhiệm bản thân, nếu như sau này Mạnh Điệp Vũ có tìm nàng gây bất lợi, nàng không yêu cầu Ngũ Hải nghiêng về phía mình, chỉ cần bảo trì trung lập là tốt rồi. Thế nên đây cũng là một loại dò xét.



Ngũ Hải thấy được Thường Hy thức thời nhìn ta lời muốn nói lại thôi của hắn, trong lòng lại càng cảm thấy Thường Hy là một nữ hài tử tốt, mình không nên đề phòng nàng như vậy, lập tức hô: “Ngươi vội cái gì nha, nghe ta nói hết lời đã, cũng tránh cho ngươi sau này làm việc lại không biết nên như thế nào!”



Thường Hy nghe vậy trong nội tâm vui vẻ, vội dừng lại bước chân quay lại nhìn Ngũ Hải, làm bộ như không giải thích được nói: “Chu tổng quản, lời này có ý tứ gì? Chẳng nhẽ lại còn có ẩn tình hay sao?”



Ngũ Hải nhìn Thường Hy, thấp giọng mà nói ra: “Mạnh đại tiểu thư không chỉ là biểu muội của Thái tử gia, khi tiên Hoàng hậu còn sống đã muốn đem tiểu thư giao cho ngài, chẳng qua là sau này bệnh nặng liền không chú ý tới nữa. Nhưng là chuyện này Hoàng thượng vẫn nhớ, lần này Hoàng thượng đột nhiên muốn Mạnh tiểu thư vào cung chỉ sợ là có ý định muốn quan sát. Ngươi cần cẩn thận một chút đừng có đắc tội nàng, tránh cho sau này không có quả ngon để ăn.”




Thường Hy về đến phòng của mình, sai một tiểu cung nữ pha nước nóng cho nàng thư thái tắm rửa một hồi, đổi lại y phục nhẹ nhàng, lúc này mới yên lặng tựa trên giường ngẩn người. Vãn Thu đẩy cửa đi vào, nhìn Thường Hy nói: “Ngu tỷ tỷ, thật sự là kỳ quái, mới vừa rồi còn vội vàng dọn dẹp Đông thiên điện, lúc này lại đem mọi thứ mang đi, không biết Chu tổng quản đang suy nghĩ cái gì nữa?”



Thường Hy nghe vậy chợt thở phào nhẹ nhõm, biết lời của mình như vậy là không có phí công. Chỉ cần Mạnh Điệp Vũ không ở trong Đông cung, lòng của nàng liền an tâm phân nửa, trên mặt cũng dẫn theo nụ cười nói: “Quản những thứ kia làm cái gì? Vãn Thu, muội gặp qua Mạnh tiểu thư chưa?”



“Gặp qua a, nhưng là đã rất lâu trước kia rồi. Mạnh tiểu thư dáng người xinh đẹp, có tri thức hiểu lễ nghĩa, là cô gái tốt khó gặp, nếu có thể gả cho Thái tử gia thì thật là một chuyện tốt!” Vãn Thu cười nói.



Thường Hy nhất thời cảm thấy trong lòng khó chịu giống như nuốt phải bọ, vì thế lại càng phát ra tò mò đối với vị Mạnh Điệp Vũ kia. Thật là một diệu nhân a, có thể lừa gạt tất cả mọi người xem nàng ta là người tốt, vậy Tiêu Vân Trác thì sao? Hắn có biết một mặt khác này của Mạnh Điệp Vũ không?