Lệnh Truy Nã Đông Cung: Ái Phi Đừng Vội Trốn!

Chương 160 :

Ngày đăng: 22:25 21/04/20


Thường Hy trái lo phải nghĩ thật là cảm thấy tiến thoái lưỡng nan, lần này chính mình còn tự động đưa chân vào tròng, còn bị bắt tại hiện trường. Trong lúc bất chợt nàng nhớ tới ở trước mặt Tiêu Vân Trác còn khoác lác vô sỉ mà nói nàng sẽ không chủ động tính kế Mạnh Điệp Vũ, nhưng nhìn cục diện hôm nay, nàng quả thật không có động thủ, nhìn ra là ngoài ý muốn, nhưng nếu như Tiêu Vân Trác hiểu lầm thì thật không hay rồi!



“Thái tử gia, thật ra thì nô tỳ không có làm gì, chỉ là xem náo nhiệt đấy!” Thường Hy thầm than một tiếng, thôi thì cứ thẳng thắn thú nhận vậy, lấy bản mặt đưa đám của Tiêu Vân Trác mà nói thì cơ hội lừa gạt được hắn rất thấp, xác suất thất bại thẳng tắp hướng lên. Nếu là nói thật, nhiều lắm thì hắn chỉ trách nàng lòng dạ hẹp hòi, thời thời khắc khắc muốn trả thù người ta chứ cũng không thể làm gì hơn đâu!



Tiêu Vân Trác nhìn Thường Hy một cái. Hắn đã sớm biết cô gái nhỏ này sẽ tận dụng mọi thời cơ khiến người khác sống dở chết dở, khụ khụ… Nói thật hắn cũng không rõ lòng dạ hai người ngoài kia, vì vậy nhìn Thường Hy nói: “Cô là nô tỳ sao? Gia khát nước rồi, còn không mau đi pha trà?”



Nhìn Tiêu Vân Trác xoay người rời đi, Thường Hy có chút ngẩn người, đây là tình huống gì a? Biểu ca không phải là nên che chở cho biểu muội sao? Người ngoài đều đồn đại rằng biểu ca biểu muội tình ý liên tục, nhìn biểu muội của hắn bị người ta bắt nạt hắn cũng không đi ra bảo vệ hay sao? Dĩ nhiên nhìn tình hình trước mắt thì lực chiến đấu của hai người còn ngang hàng, chỉ cần không đùa bỡn tâm cơ thì không dễ dàng bị thua!



Nhưng là xem thái độ của Tiêu Vân Trác thì có chút khả nghi, Thường Hy vừa bước đến phòng trà vừa nghĩ, có chút cổ quái… Tuyệt đối cổ quái!



Ngâm trà xong thì bưng trở lại, Thường Hy lợi dụng thời gian đi chậm lại liếc mắt nhìn ra bên ngoài, chỉ thấy Mạnh Điệp Vũ mặt không đỏ, hơi thở không gấp, mi mắt cụp xuống duyên dáng yêu kiều. Mặt khác Phùng Thư Nhã lại là đỏ mặt tía tai, thân thể run khẽ, hai mắt tức giận trợn trừng như chuông đồng nhìn đối phương. Thường Hy than thầm, nhìn vậy đã biết là phân ra ai cao thấp a! Nàng đúng là đánh giá cao Phùng Thư Nhã, như thế xem ra… Chậc chậc… Thật không thể làm mặt bàn a, nếu không thì đã nghe được bọn họ nói được những gì rồi!




Nói xong câu này lại nhìn Phùng Lương đễ nói: “Lương đễ chủ tử, Thái tử gia bảo ngài cứ về trước, tối nay nếu có thời gian Thái tử gia sẽ đến gặp ngài!”



“Thật? Thái tử gia thật nói như vậy?” Phùng Lương đễ vui mừng quá đỗi, trong lúc nhất thời thậm chí có một chút rung động.



“Dạ, Thái tử gia nói như vậy, nô tỳ chẳng qua là chỉ thuật lại mà thôi. Về phần Thái tử gia có thời gian hay không nô tỳ cũng không dám bảo đảm.” Thường Hy cười nói, nếu muốn kích thích thêm cho đám nữ nhân kia đấu tranh thì phải lợi dụng nam nhân này một chút. Hai người này đều có địch ý với nàng, thay vì để bọn họ tính toán nàng, không bằng để bọn họ đấu tranh nội bộ tốt lắm, nàng còn mừng rỡ đứng ngoài xem kịch vui!



Xét thấy chuyện giả truyền khẩu dụ của Thái tử gia… Người kia ý tứ căn bản cũng không chào đón Phùng Lương đễ, nàng cũng liền quan báo tư thù một phen. Nhớ tới thời gian trước kia Phùng Lương đễ gây khó dễ cho nàng, Thường Hy liền tức giận đến nghiến răng, hơn nữa còn cư nhiên cùng Đỗ Đình Phương và La Thúy Yên đối phó nàng, nàng không nghiêm chỉnh trị cho cô ta một phen thì thật đúng khinh nàng là tiểu nhân vật!



Đôi mắt đẹp của Thường Hy chuyển một cái, quả nhiên thấy được Mạnh Điệp Vũ có chút mất hồn, tối nay chỉ sợ có trò hay để nhìn!