Lệnh Truy Nã Đông Cung: Ái Phi Đừng Vội Trốn!

Chương 243 :

Ngày đăng: 22:26 21/04/20


Minh tông đương nhiên nghe hiểu được lời Thường Hy nói, ánh mắt sắc bén đảo qua, lập tức quát lên: “Người đâu?”



“Nô tài ở đây!” Vạn Thịnh lập tức quỳ xuống trả lời.



“Truyền chỉ, điều năm trăm ngự lâm quân ra ngoài cung đợi lệnh. Truyền ngự giá, trẫm muốn tự mình thân chinh!”



“Hoàng thượng!” Thường Hy, Mị phi cùng với Vạn Thịnh trăm miệng một lời hô, nếu như để Hoàng thượng ngự giá thân chinh thì quả thực là một chuyện phiền phức.



Thường Hy cũng không thể chờ lâu hơn được nữa, nàng đang canh cánh trong lòng an nguy của Tiêu Vân Trác, vì vậy cũng không kịp nghĩ nhiều, hé miệng nói: “Hoàng thượng, vạn vạn không thể!”



Đầu lông mày Minh tông nhướn lên, không vui hỏi: “Tại sao?”



“Lão nhân gia ngài muốn đi đương nhiên là chuyện tốt, nói rõ ngài có bao nhiêu quan tâm đến an nguy của Thái tử, phụ tử tình thâm đủ để cảm động vạn dân trong thiên hạ. Nhưng là Hoàng thượng xuất hành sẽ có nhiều nghi thức hạn chế, trận thế trùng trùng, chỉ sợ đến khi ngài xuất hành được thì trời cũng sắp sáng, đến lúc đó còn cứu cái gì à?” Thường Hy đến lúc này đã có chút không lựa lời mà nói rồi. Nàng đang rất gấp gáp a, nãy giờ lãng phí quá nhiều thời gian rồi, nếu còn tiếp tục kéo dài như vậy, nàng thật sự sợ… Sợ Tiêu Vân Trác chống đỡ không nổi…




“Dạ, nô tài lập tức đi ngay!” Vạn Thịnh không ngừng đáp ứng, trong lòng thầm than một tiếng, Hoàng thượng đối với Ngu Thường Hy này đúng là không phải tốt bình thường, ngay cả ba vị công chúa đã xuất giá chỉ sợ cũng không có được che chở như vậy đâu. Hắn không dám trì hoãn, lập đi truyền chỉ.



Chỉ trong chốc lát, kiệu mềm đã tới, bên cạnh còn có vị thái y đầu đầy mồ hôi chạy theo. Đoàn người hành lễ với Minh tông rồi nhanh chóng rời đi. Nhìn đám đông biến mất trong màn đêm, Mị phi hận đến cắn răng nghiến lợi. Nàng cũng không hiểu được tại sao Hoàng thượng lại đối với Ngu Thường Hy so với những người khác có bất đồng lớn như vậy. Nơi nào giống như một cung tỳ, ân cần hỏi han chỉ sợ công chúa cũng không được như thế!



“Hoàng thượng, thần thiếp phục vụ ngài nghỉ ngơi thôi!” Mị phi nhìn Minh tông cười nói, rất lâu rồi nàng mới được thị tẩm, cũng không thể bỏ lỡ cơ hội.



Minh tông nhìn Mị phi, ánh mắt từ từ sắc bén, thản nhiên nói: “Nàng tự mình nghỉ ngơi đi, trẫm còn có việc!”



Nhìn bóng lưng Minh tông đi mất, Mị phi tức giận điên người, càng không ngừng mắng chửi Thường Hy. Một buổi tối vô cùng tốt đẹp bị nàng ta phá hư, sớm muộn gì cũng có ngày nàng trả mối thù này!



Ra đến bên ngoài cung lập tức đổi sang xe. Thái y băng bó vết thương trên tay Thường Hy, lại châm cứu chân của nàng, đợi vừa xong tất cả thì cũng đúng thời gian hội hợp chung một chỗ với Lệ Trung Dũng. Thường Hy muốn mời Lệ Trung Dũng lên xe ngựa, thừa dịp thời gian đi đường mà thương nghị đối sách. Thái y kia ngược lại rất thức thời, băng bó xong liền chuyển ra ngồi trên lưng một con ngựa khác đợi lệnh.