Lệnh Truy Nã Đông Cung: Ái Phi Đừng Vội Trốn!

Chương 377 :

Ngày đăng: 22:27 21/04/20


Loan Minh cung.



Mị phi nhìn đến hai cành hoa mẫu đơn nở rực rỡ trong chiếc khay bằng ngọc mà yên lặng ngẩn người. Ngu Thường Hy phái người đưa hoa tới cho nàng là có ý tứ gì? Chẳng lẽ muốn giễu cợt nàng? Nghĩ tới đây sắc mặt Mị phi trở nên xanh mét. Hiện tại trong hậu cũng không biết có bao nhiêu người đang cười vào mặt nàng, ngày trước nàng là phượng hoàng trên chín tầng trời bây giờ lại biến thành bùn đen dặm cành cây gãy. Ai nghĩ tới tiện nhân Dương Lạc Thanh kia lại có được cảnh tượng như ngày hôm nay!



Nhớ ngày đó nàng thật sự không nên xem thường nàng ta để hôm nay lại rơi vào hoàn cảnh thê lương như thế này. Hoàng thượng không biết bao lâu còn chưa đến thăm nàng. Trong hậu cung này, thánh sủng chính là tấm bình phong che chắn cho mỗi phi tần, hiện tại nàng coi là cái gì? Chỉ là một phi tử thất sủng thôi!



“Trở về nói cho Thái tử phi, ta đa tạ ý tốt của Thái tử phi. Hoa nàng tặng bổn cung rất xinh đẹp nhưng đáng tiếc vào nơi này cũng chỉ là uổng phí.” Mị phi mang thần sắc trong trẻo lạnh lùng nhìn Vãn Thu nói.



Vãn Thu cũng không giận, cười nói: “Mị phi nương nương thích là tốt rồi. Thái tử phi thân thể nặng nề không có cách nào đến thỉnh an Mị phi nương nương nhưng là có một câu muốn nô tỳ thuật lại.”



“Câu gì?” Mị phi nhăn mày, Ngu Thường Hy lại muốn làm cái gì? Nàng cũng không muốn có liên quan gì đến Ngu Thường Hy, mỗi lần chọc tới nàng ta đều không có kết quả tốt đẹp, đều là nàng chịu thua thiệt. Lại thêm tình cảnh đặc thù hiện nay, nàng ta không chỉ là thần nữ hộ quốc mà còn lại đang mang thai, như châu như bảo, ai dám động tới nàng ta? Trừ phi không muốn sống nữa! Nàng bây giờ đã đủ thê lương rồi, cách nàng ta càng xa càng tốt cho an toàn.




“Dạ, nô tỳ đi ngay.” Tây Lan nhìn đến chủ tử lại dấy lên ý chí chiến đấu, cả người cũng trở nên nhẹ nhõm, thoải mái hơn, đi tới cửa dặn dò Vân Tuệ rồi lại quay trở về, đưa tay đem hoa mẫu đơn cắm lên cửa sổ, lúc này mới nói: “Nương nương có nên chuẩn bị trước hay không? Theo nô tỳ nghĩ Hoàng thượng thật không chừng sẽ triệu kiến nương nương đấy!”



Mị phi nhẹ nhàng lắc đầu một cái, nói: “Ăn mặc cái gì, nếu như Hoàng thượng thật triệu kiến ta thì cứ để như vậy mà đi. Nếu cố ý ăn mặc tỉ mỉ Hoàng thượng sẽ hoài nghi bổn cung có phải nhận được tin tức trước gì hay không. Ngươi biết Hoàng thượng rất đa nghi, vẫn nên cẩn thận một chút mới tốt. Mặc như thế này đi gặp Hoàng thượng, nói không chừng ngài sẽ thấy thẹn với ta, hiệu quả sẽ càng tốt hơn đấy.”



“Vẫn là nương nương suy nghĩ chu đáo.” Tây Lan vội xu nịnh nói. Đang nói thì Vân Tuệ đã trở lại, một đường chạy gấp nên trên trán rịn ra một tầng mồ hôi. Mị phi thấy thế vội hỏi: “thế nào? Tra được không?”



“Hồi bẩm nương nương, mấy ngày nay Hoàng thượng không có triệu kiến Lạc phi. Tất cả mọi người đều nói vì chuyện lần trước của Thái tử phi, Hoàng thượng mặc dù không trừng phạt Lạc phi nhưng Lạc phi thiếu chút nữa đã thương tổn hoàng tôn, Hoàng thượng vẫn thực tức giận cho nên mấy ngày này không triệu kiến nàng.” Vân Tuệ nhanh chóng nói sau đó mới dám lấy khăn ra lau mồ hôi trên trán.



Trong mắt Mị phi lóe lên một tia sáng rỡ. Xem ra Ngu Thường Hy khẳng định là đã biết cái gì, nàng nên sớm mà chuẩn bị. Nếu như lần này thật có thể lật người sẽ tuyệt không để con tiện nhân Dương Lạc Thanh kia sống yên ổn!